Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Sai một nước cờ, giấc mơ thành thảm họa!


Bài học xương máu chung cho các lãnh đạo người Iraq là, “Hãy xem Mỹ làm chứ không tin lời Mỹ nói…”

Tổng thống nhà nước Kurdistan Iraq (KRG) Masoud Barzani
Tổng thống Iraq Saddam Hussein suốt một thời gian dài chơi thân với Mỹ, nghe và tin lời Mỹ để cuối cùng nhận thức được “lối chơi” của người Mỹ khi chỉ trên giá treo cổ…Và có vẻ như lịch sử đang lặp lại…
Giấc mộng đẹp ngắn ngủi của Kurdsitan Iraq!
Chưa đầy một tháng trước, Masoud Barzani, Tổng thống Kurdistan Iraq (KRG) đã leo cao… Hơn 90 phần trăm cử tri đã ủng hộ kêu gọi độc lập của ông trong một cuộc trưng cầu dân ý vào ngày 25/9.
Không chỉ thế, quốc gia ông sắp thành lập lại mở rộng ra khỏi khu vực tự trị, sang Kirkuk, một tỉnh lỵ có vị trí chiến lược về kinh tế, quân sự của chính quyền Baghdad Iraq.
Bất chấp tối hậu thư của chính quyền Iraq, bất chấp cảnh báo của Iran, Thổ Nhĩ Kỳ, ỉ lại Israel và sự ủng hộ ngấm ngầm của Mỹ, ngài Masoud Barzani vẫn mê mãi với giấc mộng vàng của mình, vẫn leo cao đến mục tiêu lập quốc.
Bình luận về động thái của Masoud Barzani, báo chí nước ngoài cho rằng chỉ khi có những thế lực lớn, mạnh hậu thuẫn thì ông ta mới dám ly khai và cương quyết như vậy với Baghdad, Tehran, Ankara như vậy…
Nhưng, ba tuần sau, vào rạng sáng 02 giờ 30 ngày 16/10, quân chính phủ Iraq gồm lực lượng An ninh Iraq (ISF), Cơ quan Chống Khủng bố (CTS) Cảnh sát Liên bang và các đơn vị Huy động Dân chúng Shiite (PMU) bất ngờ tiến về Kirkuk bằng 3 mũi từ phía Nam
Đến 9 giờ sáng, lực lượng Peshmerga của người Kurd xác nhận rằng họ đã rời Tal Alvad (thủ phủ Kirkuk) và Tuz Khurmatu. Như vậy, chưa đầy 24 giờ sau, Kirkuk đã hoàn toàn giải phóng.
Thất bại nhanh chóng tại Kirkuk và các khu vực do Chính phủ Kurdistan kiểm soát nhưng nằm ngoài biên giới khu tự trị như Makhmour, Diyala, Bashiqa, Gwer (và Kirkuk) cùng các mỏ dầu Bai Hassan và Avana Dome mà họ kiểm soát trước đây cũng rơi vào tay Baghdad (thu lại).
Việc để mất 280.000 thùng dầu trong tổng số 600.000 thùng/ngày của KRG…như một tiếng sét in tai làm Tổng thống Kurdsitan Iraq tỉnh mộng thì đã muộn…
Sự sai lầm của mình, Tổng thống Kurdsita Iraq Masoud Barzani đã tự đánh số ngày nồi trên ngai vàng và gây ra một thảm họa cho dân tộc…
Ở góc nhìn quân sự thì không có gì đáng để phân tích, bình luận về nghệ thuật tác chiến vì hơn 80% lực lượng phòng thủ ở đây thuộc “Liên minh yêu nước của người Kurd” (PUK) đã rút lui khi quân chính phủ tiến vào…
Tuy nhiên, điều đáng quan tâm, phân tích ở đây là hoạt động “đối ngoại quân sự” của các bên là yếu tố quyết định thắng lợi cho hoạt động tác chiến như thế nào…
Ba sai lầm gây thảm họa của Tổng thống Masoud Barzani
Trước hết để dễ phân biệt, chúng ta nên biết một số tên gọi: Đảng Dân chủ Kurdsitan (KDP); Liên minh yêu nước người Kurd (PUK). KDP và PUK lập nên chính quyền tự trị Kurdistan (KRG) có thủ đô tại Erbil với lực lượng vũ trang là Peshmerga...
Trong một chế độ độc tài thì sai lầm của người đứng đầu luôn gây thảm họa nghiêm trọng. Sai lầm của tổng thống KRG Barzani đã không chỉ khiến ống bị yêu cầu từ chức mà đưa thảm họa cho dân tộc mình…
Thứ nhất là đốt cháy giai đoạn, thời cơ.
Ly khai khỏi Baghdad khi nội bộ chia rẻ mất đoàn kết nghiêm trọng. PUK không nhất trí ly khai, họ muốn tự trị trong một liên bang Iraq.
Hậu quả là đã có một thỏa thuận hợp đồng chuyển giao các khu vực tranh chấp giữa PUK và lực lượng dân quân Iraq Shiite "Hashd Al Shaab" do thủ lĩnh PUK Pavel Talabani cùng thủ lĩnh lực lượng  "Hashd Al Shaab" được hỗ trợ bởi Shiite Baghdad-Tehran cùng ký tên.
Theo đó, có 9 điểm của hợp đồng, các bên đồng ý:
1, Không đối đầu với lực lượng quân sự Iraq tại các vùng lãnh thổ tranh chấp được kiểm soát bởi lực lượng Kurdish Peshmerga mà chính phủ Iraq muốn thu hồi…
2, Trả lại 17 đơn vị hành chính của tỉnh Kirkuk dưới quyền của chính phủ liên bang Iraq
3, Thời gian 6 tháng để các bên tham gia vào hội đồng quản trị của Kirkuk trong đó 15 khu vực sẽ được kiểm soát bởi người Kurd và 25 sẽ có thể lựa chọn chính quyền quản trị.
4, Chuyển tất cả các cơ sở chiến lược của tỉnh Kirkuk, chẳng hạn như sân bay và mỏ dầu…thuộc quyền kiểm soát của chính phủ liên bang Iraq.
5, Mở sân bay Sulaimaniyah cho các chuyến bay quốc tế.
6, Baghdad cam kết trả lương cho công chức Sulaimaniyah và Kiruk.
7, Baghdad đồng ý cung cấp cho lương PUK Peshmerga phù hợp với danh sách mà Pavel Talabani phê duyệt.
8, Tạo một khu vực tự trị (một bang thược liên bang) bao gồm các tỉnh của Halabja, Sulaymaniyah và Kirkuk.
9, Tạo ra một chính phủ mới cho khu vực (bang) mới này.
Với thỏa thuận hợp đồng như này thì việc Kirkuk sụp đổ chưa đầy 24 giờ vẫn còn là quá…lâu.
Thứ hai là, Erbil không có sự hỗ trợ công khai, trực tiếp khi sự việc xảy ra, mất Kirkuk và các vùng đất có mỏ dầu nói trên thì Israel và Mỹ…im lặng.
Rõ ràng Erbil không hiểu được mối quan hệ và lối chơi nước đôi của Mỹ. Phản ứng của TNS Mỹ McCain không đại diện cho Mỹ và không có trọng lượng. Vốn liếng của Mỹ bỏ vào Baghdad quá lớn nên không thể rủ bỏ để công khai hỗ trợ Erbil. Kurd Iraq với Mỹ không phải như Kyrd Syria.
Thứ 3 là Tổng thống KRG không hiểu được nguyên lý “dân tộc độc lập” là gì. Ly khai để độc lập chứ ly khai để phụ thuộc vào kẻ khác còn hơn cả tự trị thì ly khai có ý nghĩa gì? Ly khai mà dân tộc không có tự do thì độc lập dân tộc có ý nghĩa gì?...

1 nhận xét: