Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Sai một nước cờ, giấc mơ thành thảm họa!


Bài học xương máu chung cho các lãnh đạo người Iraq là, “Hãy xem Mỹ làm chứ không tin lời Mỹ nói…”

Tổng thống nhà nước Kurdistan Iraq (KRG) Masoud Barzani
Tổng thống Iraq Saddam Hussein suốt một thời gian dài chơi thân với Mỹ, nghe và tin lời Mỹ để cuối cùng nhận thức được “lối chơi” của người Mỹ khi chỉ trên giá treo cổ…Và có vẻ như lịch sử đang lặp lại…
Giấc mộng đẹp ngắn ngủi của Kurdsitan Iraq!
Chưa đầy một tháng trước, Masoud Barzani, Tổng thống Kurdistan Iraq (KRG) đã leo cao… Hơn 90 phần trăm cử tri đã ủng hộ kêu gọi độc lập của ông trong một cuộc trưng cầu dân ý vào ngày 25/9.
Không chỉ thế, quốc gia ông sắp thành lập lại mở rộng ra khỏi khu vực tự trị, sang Kirkuk, một tỉnh lỵ có vị trí chiến lược về kinh tế, quân sự của chính quyền Baghdad Iraq.
Bất chấp tối hậu thư của chính quyền Iraq, bất chấp cảnh báo của Iran, Thổ Nhĩ Kỳ, ỉ lại Israel và sự ủng hộ ngấm ngầm của Mỹ, ngài Masoud Barzani vẫn mê mãi với giấc mộng vàng của mình, vẫn leo cao đến mục tiêu lập quốc.
Bình luận về động thái của Masoud Barzani, báo chí nước ngoài cho rằng chỉ khi có những thế lực lớn, mạnh hậu thuẫn thì ông ta mới dám ly khai và cương quyết như vậy với Baghdad, Tehran, Ankara như vậy…
Nhưng, ba tuần sau, vào rạng sáng 02 giờ 30 ngày 16/10, quân chính phủ Iraq gồm lực lượng An ninh Iraq (ISF), Cơ quan Chống Khủng bố (CTS) Cảnh sát Liên bang và các đơn vị Huy động Dân chúng Shiite (PMU) bất ngờ tiến về Kirkuk bằng 3 mũi từ phía Nam
Đến 9 giờ sáng, lực lượng Peshmerga của người Kurd xác nhận rằng họ đã rời Tal Alvad (thủ phủ Kirkuk) và Tuz Khurmatu. Như vậy, chưa đầy 24 giờ sau, Kirkuk đã hoàn toàn giải phóng.
Thất bại nhanh chóng tại Kirkuk và các khu vực do Chính phủ Kurdistan kiểm soát nhưng nằm ngoài biên giới khu tự trị như Makhmour, Diyala, Bashiqa, Gwer (và Kirkuk) cùng các mỏ dầu Bai Hassan và Avana Dome mà họ kiểm soát trước đây cũng rơi vào tay Baghdad (thu lại).
Việc để mất 280.000 thùng dầu trong tổng số 600.000 thùng/ngày của KRG…như một tiếng sét in tai làm Tổng thống Kurdsitan Iraq tỉnh mộng thì đã muộn…
Sự sai lầm của mình, Tổng thống Kurdsita Iraq Masoud Barzani đã tự đánh số ngày nồi trên ngai vàng và gây ra một thảm họa cho dân tộc…
Ở góc nhìn quân sự thì không có gì đáng để phân tích, bình luận về nghệ thuật tác chiến vì hơn 80% lực lượng phòng thủ ở đây thuộc “Liên minh yêu nước của người Kurd” (PUK) đã rút lui khi quân chính phủ tiến vào…
Tuy nhiên, điều đáng quan tâm, phân tích ở đây là hoạt động “đối ngoại quân sự” của các bên là yếu tố quyết định thắng lợi cho hoạt động tác chiến như thế nào…
Ba sai lầm gây thảm họa của Tổng thống Masoud Barzani
Trước hết để dễ phân biệt, chúng ta nên biết một số tên gọi: Đảng Dân chủ Kurdsitan (KDP); Liên minh yêu nước người Kurd (PUK). KDP và PUK lập nên chính quyền tự trị Kurdistan (KRG) có thủ đô tại Erbil với lực lượng vũ trang là Peshmerga...
Trong một chế độ độc tài thì sai lầm của người đứng đầu luôn gây thảm họa nghiêm trọng. Sai lầm của tổng thống KRG Barzani đã không chỉ khiến ống bị yêu cầu từ chức mà đưa thảm họa cho dân tộc mình…
Thứ nhất là đốt cháy giai đoạn, thời cơ.
Ly khai khỏi Baghdad khi nội bộ chia rẻ mất đoàn kết nghiêm trọng. PUK không nhất trí ly khai, họ muốn tự trị trong một liên bang Iraq.
Hậu quả là đã có một thỏa thuận hợp đồng chuyển giao các khu vực tranh chấp giữa PUK và lực lượng dân quân Iraq Shiite "Hashd Al Shaab" do thủ lĩnh PUK Pavel Talabani cùng thủ lĩnh lực lượng  "Hashd Al Shaab" được hỗ trợ bởi Shiite Baghdad-Tehran cùng ký tên.
Theo đó, có 9 điểm của hợp đồng, các bên đồng ý:
1, Không đối đầu với lực lượng quân sự Iraq tại các vùng lãnh thổ tranh chấp được kiểm soát bởi lực lượng Kurdish Peshmerga mà chính phủ Iraq muốn thu hồi…
2, Trả lại 17 đơn vị hành chính của tỉnh Kirkuk dưới quyền của chính phủ liên bang Iraq
3, Thời gian 6 tháng để các bên tham gia vào hội đồng quản trị của Kirkuk trong đó 15 khu vực sẽ được kiểm soát bởi người Kurd và 25 sẽ có thể lựa chọn chính quyền quản trị.
4, Chuyển tất cả các cơ sở chiến lược của tỉnh Kirkuk, chẳng hạn như sân bay và mỏ dầu…thuộc quyền kiểm soát của chính phủ liên bang Iraq.
5, Mở sân bay Sulaimaniyah cho các chuyến bay quốc tế.
6, Baghdad cam kết trả lương cho công chức Sulaimaniyah và Kiruk.
7, Baghdad đồng ý cung cấp cho lương PUK Peshmerga phù hợp với danh sách mà Pavel Talabani phê duyệt.
8, Tạo một khu vực tự trị (một bang thược liên bang) bao gồm các tỉnh của Halabja, Sulaymaniyah và Kirkuk.
9, Tạo ra một chính phủ mới cho khu vực (bang) mới này.
Với thỏa thuận hợp đồng như này thì việc Kirkuk sụp đổ chưa đầy 24 giờ vẫn còn là quá…lâu.
Thứ hai là, Erbil không có sự hỗ trợ công khai, trực tiếp khi sự việc xảy ra, mất Kirkuk và các vùng đất có mỏ dầu nói trên thì Israel và Mỹ…im lặng.
Rõ ràng Erbil không hiểu được mối quan hệ và lối chơi nước đôi của Mỹ. Phản ứng của TNS Mỹ McCain không đại diện cho Mỹ và không có trọng lượng. Vốn liếng của Mỹ bỏ vào Baghdad quá lớn nên không thể rủ bỏ để công khai hỗ trợ Erbil. Kurd Iraq với Mỹ không phải như Kyrd Syria.
Thứ 3 là Tổng thống KRG không hiểu được nguyên lý “dân tộc độc lập” là gì. Ly khai để độc lập chứ ly khai để phụ thuộc vào kẻ khác còn hơn cả tự trị thì ly khai có ý nghĩa gì? Ly khai mà dân tộc không có tự do thì độc lập dân tộc có ý nghĩa gì?...

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

Ai sẽ là ông chủ Trung Đông?


Nếu như ai có khả năng bảo vệ được lợi ích của họ, giải quyết các vấn đề của họ tại Trung Đông thì đó là ông chủ Trung Đông.

Trung Đông, Nga đã đến!

Một là: Tên lửa Kalibr – dấu hiệu khởi đầu cho sự phát tiết sức mạnh quân sự Nga tại Trung Đông.
Việc Nga phóng 26 quả tên lửa hành trình Kalibr, là dấu chấm hết sự “độc tôn của Mỹ và Anh”, “làm rúng động Trung Đông” “hạ bệ thói ngạo mạn cố hữu, vô lý của Mỹ”, “khiến NATO hoảng loạn”…có một ý nghĩa chính trị, quân sự rất to lớn mà giới quân sự thế giới đã phân tích…
Không rúng động sao nổi khi Nga (tiếp tục) đã tiến hành các cuộc không kích tại Syria thần tốc, khủng khiếp, chính xác, hiệu quả và đặc biệt, xác lập một vùng cấm bay riêng mà ngay không quân Mỹ-NATO cũng phải bị “bật trở lại” khi xâm phạm…
Trung Đông không rúng động (bừng tỉnh, thú vị) sao được khi vốn chỉ coi Nga mạnh mỗi VKHN còn vũ khí thông thường thì kém xa NATO…Với họ Mỹ-NATO là nhất, ngoài ra không có ai. Nhưng…té ra, Nga không phải là dạng vừa. Nga đã trở lại Trung Đông với một động thái rắn đến…lạnh lùng.
 Hai là: Nga đã bảo vệ Assad thành công và lực lượng khủng bố thánh chiến – nỗi kinh hoàng của Trung Đông, đang chờ một trận chiến cuối cùng tại Deir Ezzor.
Kể từ ngày 11/9, ngày tòa tháp đôi của Mỹ bị Al Qeada tấn công thì Mỹ tuyên bố cuộc chiến chống khủng bố toàn cầu bắt đầu... Mỹ sẽ tiêu diệt bất cứ kẻ khủng bố, tổ chức khủng bố và những ai, quốc gia nào tài trợ cho khủng bố…bất kỳ nơi nào, ở đâu trên thế giới…
Tuyên bố đanh thép của một cường quốc đứng đầu thế giới khiến cho nhân dân thế giới thở phào nhẹ nhõm. Quân khủng bố chạy sang quốc gia nào là Mỹ đánh đến quốc gia đó, từ Iraq, IS chạy sang Syria, lập tức Mỹ đánh tới Syria…dù chính quyền Syria không mời…
Nhưng, có một thực tế trớ trêu là khi Mỹ “chống khủng bố” ở nơi nào là nơi đó hỗn loạn, quân khủng bố càng mạnh thêm hoặc chúng sẽ biến từ tổ chức này sang tổ chức khác nguy hiểm hơn. Iraq, Lybia, Afganixtan và Syria…đã chứng minh rõ ràng.
Tại sao như vậy? Thế giới đã ngầm hiểu vần đề nhưng không dám lên tiếng và chỉ đến khi Nga xuất hiện tại Syria thì “hành động chống khủng bố” của Mỹ mới được chứng minh...
Khi quân khủng bố, IS, Al Qeada - công cụ thực thi quyền lực của Mỹ, bị Nga chặt đứt tại Syria đã buộc Mỹ lộ diện. Mỹ không thể ngồi yên…
Hành động của Mỹ tại Syria trong những ngày qua khi IS và LIH đang giãy chết, được Nga công bố rõ ràng với thế giới: “Quân khủng bố tại Syria chưa bị đánh bại không phải vì chúng tài giỏi, mạnh mẽ, mà chỉ vì sự can thiệp, ngăn cản của Mỹ”.
Điều này bật lên một sự thật phủ phàng: Từ năm 2014 đến nay, liên minh chống khủng bố gồm 58 quốc gia do Mỹ đứng đầu tại Iraq, Syria chỉ là chiêu bài che đậy ý đồ lật đổ chính quyền hợp pháp Assad. Họ không chống khủng bố mà sử dụng khủng bố…
Sức mạnh quân sự Nga và kết quả chống khủng bố quốc tế (đối đầu với Mỹ) của Nga tại Syria thành công là 2 nguyên nhân chính tạo ra một chấn động địa chính trị tại Trung Đông tác động lớn đến tình hình chính trị, quân sự thế giới…
“Cây gậy và củ cà rốt…đắng” của Mỹ tại Trung Đông
Một số quốc gia Trung Đông trước đây trung thành với Mỹ và bắt buộc để mất lợi ích quốc gia vào tay Mỹ với lý do e sợ sức mạnh Mỹ, thì nay, tư tưởng đó đã thay đổi sau khi Nga xuất hiện…
Chúng ta hãy quan sát Arabia Saudi (Ả Rập Xê-út).
 Đây là “cái gậy” mà Mỹ giơ ra để đe nhà Saudi: Không bảo vệ các mỏ dầu, không bảo đảm ngai vàng Hoàng tộc nhà Saudi bị Israel – quốc gia hùng mạnh, “sát thủ” trong cuộc chiến Trung Đông thời đó, là đồng minh thân cận của Mỹ, xâm lược, lật đổ…
Do đó, để có các mỏ dầu, để ngai vàng không bị lật đổ, để mua được vũ khí Mỹ (củ cà rốt….đắng”) thì Arabia Saudi buộc phải đáp ứng 2 điều khoản của Mỹ đặt ra: 
1, Nhà Saudi phải từ chối tất cả các loại tiền tệ khác để thanh toán cho việc mua dầu mỏ ngoại trừ đồng dollars.
2, Arabia Saudi sẽ mở cửa cho đầu tư tiền dư thừa thu được từ bán dầu của họ vào chứng khoán nợ của Hoa Kỳ.
Chính 2 điều kiện này đã cho phép Mỹ ngồi vững trên Ngai vàng bá chủ thế giới cho đến nay…
Thế nhưng, hiện tại tình thế đã khác. Chuyến thăm lần đầu tiên của Vua Arabia Saudi đến Nga đã cho thấy địa chính trị Trung Đông đã thay đổi…
Thứ nhất, việc Arabia Saudi ký với Nga hợp đồng mua vũ khí chỉ có tính tượng trưng, nhưng đã chứng tỏ vũ khí Mỹ không phải là thứ độc tôn và Mỹ cũng không phải là quốc gia duy nhất có thể bảo vệ được ngai vàng nhà Saudi…
Thứ hai, Nga và Arabia Saudi đang có dự kiến một thỏa thuận, đó là, nếu cần thiết, sẽ mở rộng thỏa thuận OPEC+ về việc hạn chế khai thác dầu sau tháng 3/2018.
Lưu ý: Nếu như thỏa thuận này không được thực hiện thì sẽ “nổ tung thị trường thế giới”.
Sẽ có phân tích cụ thể về thỏa thuận này, nhưng đến đây, chúng ta thấy hiện tượng Arabia Saudi đã hoạt động “đối ngoại độc lập” bàn với Nga về giá cả, số lượng dầu khai thác mà bỏ qua Mỹ là xưa nay hiếm.
Nhà Saudi đã ít sợ “cái gậy Mỹ” hơn trước, vì, khi dám động đến “Petrodollars” là không phải chuyện đùa…Iraq, Lybia là bài học nhãn tiền, họ thật không may khi Nga lúc đó không phải là Nga bây giờ…
Cục diện địa chính trị Trung Đông bây giờ đã xuất hiện một số quốc gia thù địch công khai với Mỹ như Syria, Iran, Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng không một quốc gia nào thù địch với Nga. Khác với Mỹ, Nga có thể ngồi nói chuyện với bất cứ quốc gia nào tại Trung Đông.
Vậy ai là người có khả năng bảo vệ chính quyền, ngai vàng và lợi ích quốc gia của họ thay vì bị lật đổ vì chiêu bài “chống khủng bố” và “cách mạng màu”?
Ai là kẻ thực tâm chống khủng bố để tìm một giải pháp chính trị hòa bình ổn định cho Trung Đông, thay vì thực thi sách lược “hỗn loạn có điều khiển”?

Nga hay Hoa Kỳ? Câu trả lời chính là bản chất và hiện diện của ông chủ Trung Đông hiện đại.

Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Hãy rời khỏi Syria ngay bây giờ hoặc là chết!


Ngay 23/9 sau khi Trung tướng cố vấn Nga Valery Asapov đã chết bởi pháo cối kích của IS tại Deir Ezzor thì ngay sau đó, Nga tố cáo Mỹ -SDF và IS thông đồng, bắt tay nhau…
Nga đã dùng 12 bức không ảnh để chứng minh không thể nào thuyết phục hơn, hành động của Mỹ với IS cho cả thế giới biết. Tuy nhiên, Mỹ đã im lặng, một sự im lặng khôn ngoan…
Thông thường phản ứng của Nga đối với hành động “chơi xấu” của Mỹ tại Syria theo nguyên tắc là “ăn miếng trả miếng” hay nguyên tắc “chẵn lẻ” và kịp thời ngay và luôn…
Chẳng hạn như vụ Mỹ bom “nhầm” vào SAA tại Deir Ezzor giết chết 62 và làm bị thương hơn 100 binh lính thì ngay sau đó, Nga phóng tên lửa vào Trung tâm chỉ huy tác chiến phiến quân làm hơn 35 cố vấn quân sự nước ngoài thiệt mạng.
Tuy nhiên, đáp trả sau vụ tướng Nga tử trận, Nga chuẩn bị mục tiêu hơi lâu và kỹ…Đây là 1 trong 12 bức không ảnh của Nga phát hành làm bằng chứng tố cáo vạch mặt “thói đạo đức giả” của Mỹ…
Nhìn vào bức ảnh, nhận xét của chúng ta là ảnh quá rõ và nét từng chi tiết. Nếu so với các chi tiết trong các video từng xem khi Nga không kích hay phóng tên lửa hành trình tiêu diệt mục tiêu thì nó còn nét hơn hẳn…
Bộ Quốc phòng Nga: Mỹ Stronghols Nằm trong các khu vực do ISIS tổ chức gần Deir Ezzor
Điều đó cho thấy rằng, vị trí tọa độ mục tiêu là quá rõ ràng, chính xác, do đó, chỉ cần “30 giây” là Nga có thể sử dụng VKS hoặc Kalibr của Hải quân tại Địa Trung Hải san phẳng ngay và luôn…
Tuy nhiên, chúng ta không thấy Nga thực hiện điều này mà ở góc nhìn quân sự thuần túy thì lực lượng IS trong các bức ảnh đó đã là như “cá nằm trên thớt”. Tại sao? Câu trả lời là do thái độ im lặng của Mỹ…
Mỹ im lặng là để cứu nguy cho IS khi ngăn chặn “lưỡi hái thần chết” sẽ đổ ụp xuống đầu IS ngay và luôn nếu như ngay sau đó Mỹ phản đối sự tố cáo của Nga, rằng Mỹ không dính dáng gì đến IS, rằng, xe thiết giáp là của Mỹ nhưng IS cũng có xe đó khi thu được từ Iraq…
Mỹ im lặng là công nhận, cho thấy có lính đặc nhiệm Mỹ trên xe thiết giáp Humvee hay điều Nga tố cáo sự xuất hiện lính đặc nhiệm Mỹ ở khu vực đó là không sai…Rõ ràng sự im lặng này là thông điệp ngầm sẽ buộc Nga “suy nghĩ 2 lần” khi có người Mỹ tại khu vực đó.
Quả thật, sự im lặng của Mỹ đáng giá bằng hàng chục tính mạng của đồng minh và lính đặc nhiệm của mình…Nga đã chưa thể tung đòn sấm sét vào những mục tiêu đã chọn nằm gọn trong thước ngắm…
Rõ ràng đã đến lúc Nga không còn nghi ngờ mà khẳng định sự chỉ điểm, chỉ đạo của CIA và cả Bộ QP Mỹ nhằm triệt hạ lính đặc nhiệm Nga, cố vấn Nga. Nga đã gửi đến Bộ chỉ huy quân sự Mỹ tại Trung Đông đóng tại Qatar một thông điệp thẳng thừng: “Hãy rời Syria ngay bây giờ hoặc là chết”.
Chúng ta hãy nhớ lại sau vụ Mỹ bom “nhầm” vào SAA tại cao điểm Thardah, Nga đã tuyên bố rằng, “Nga đã biết có nhiều cố vấn NATO giúp phiến quân, ở đâu…” sau khi cho 35 vị cố vấn ăn tên lửa tại sở chỉ huy tác chiến của họ để trả đũa Mỹ.
Và, cũng như trước đây, bắt đầu Nga thực hiện nguyên tắc “ăn miếng, trả miếng” với Mỹ sau khi tuyến bố hãy rời đi hoặc là chết…
Ngày 26/9, VKS Nga tiến hành cuộc tập kích đường không chính xác đánh vào Hay’at Tahrir Al-Sham (HTS) thuộc tỉnh Idlib. Đây là lực lượng mà CIA Mỹ đã cung cấp vũ khí, đạn dược từ năm 2014 và mới đây Nhà Trắng đã tuyên bố từ bỏ, coi HTS là khủng bố…
Diễn biến như sau, khi tình báo Nga đã phát hiện nhóm HTS đã họp với tổ chức tình báo Mỹ tại Idlid Syria thì lập tức VKS Nga xuất hiện xóa sổ hoàn toàn địa điểm xảy ra cuộc họp khiến 5 chỉ huy cao cấp HTS thiệt mạng cùng với lực lượng đặc biệt Mỹ bảo vệ các đại lý dịch vụ bí mật này.
Thật ra, 5 tên chỉ huy cao cấp của HTS bị chết chẳng là gì so với vị Tướng Nga, ở đây, điều chúng ta quan tâm là cái giá đau hơn mà Mỹ không thể kêu rên khi trong số 32-37 người thiệt mạng, có 14 sỹ quan, chuyên gia tình báo cao cấp của CIA Mỹ.
 Cũng như vụ ngày 14/1/2016, không quân Thổ Nhĩ Kỳ đã bắn rơi 2 trực thăng CH-53 Sea Staltion làm thiệt mạng 12 lính thủy đánh bộ Mỹ khi chúng vận chuyển vũ khí cho YPG, Mỹ tung tin bị rơi trong khi tập luyện tại…Hawaii thì vụ này Mỹ im lặng và Nga cũng không rùm beng…
 Người Mỹ hoạt động ở Syria có một đặc điểm không giống ai, là Nhà Trắng một đường, Lầu Năm Góc một nẻo và CIA thì việc ai nấy làm, còn Bộ ngoại giao cứ đàm phán. Người Nga phải thốt lên rằng, “một chính phủ (của Mỹ) mất khả năng thỏa thuận” là vậy.
Tại Syria hiện nay, khi chiến trường đã thành chiến tuyến thì việc các cố vấn quân sự của Mỹ, của CIA, lính đặc nhiệm Mỹ, có mật độ đông và ở đâu là Nga đoán biết quá dễ dàng…
Mỹ sẽ la lối nếu như cố vấn Mỹ, lính đặc nhiệm Mỹ bị Nga tấn công khi họ đang ở trong lực lượng SDF, vì dù sao họ đang mang danh chống IS (đó là lý do Nga chỉ trưng mục tiêu nhưng không tấn công) nhưng Mỹ có dám kêu không, khi họ bị chết tại đại bản doanh của IS, HTS, Al Qeada?
Tất nhiên là không và nếu bị thì phải bưng bít lại bởi người Mỹ đang hoạt động phi pháp, không chính danh tại Syria. Và đây cũng là lý do Nga mạnh mồm tuyên bố “Hãy rời khỏi Syria ngay bây giờ hoặc là chết” vì Nga cố tình ra đòn trực tiếp vào Mỹ nhưng Mỹ chẳng kêu được.
Nói chung, Nga không đủ kiên nhẫn để chịu dựng khi có các tướng lĩnh cao cấp Nga đã chết bởi bàn tay bẩn của “cố vấn nước ngoài”.

“Hãy rời khỏi Syria ngay bây giờ hoặc là chết” có nghĩa là nếu CIA, lính đặc nhiệm Mỹ tiếp tục tiếp tay cho lực lượng mà Nga gọi là khủng bố để ngăn cản Nga chống IS, để tấn công vào lính đặc nhiêm Nga, cố vấn Nga, thì họ sẽ bị chết cùng.