Thứ Năm, 19 tháng 4, 2018

Mỹ, Anh, Pháp sẽ tấn công Syria, nhưng…


Mong muốn tấn công vùi dập chính quyền Assad là một chuyện, nhưng xảy ra hay không thì phụ thuộc vào sự sẵn sàng của Nga-Syria
Kết quả hình ảnh cho Hình ảnh S-300
S-300 tại Syria, cơn ác mộng cho phi công Mỹ, Anh, Pháp
Rõ ràng với diến biến căng thẳng tại Syria thì việc Mỹ và liên minh tấn công Syria tiếp theo luôn luôn là tình huống có thể xảy ra. Điều đó có nghĩa là Mỹ, Anh, Pháp và Nga-Syria đang chuẩn bị sẵn sàng đến ngưỡng ở trong tình trạng “súng có thể cướp cò”.
Mỹ chẳng ngây ngô tung ra 105 quả Tomahawk cho phòng không Syria tập bắn. Trong 9 mục tiêu bị tấn công thì có 7 mục tiêu là sân bay, căn cứ không quân của Syria, còn 2 địa điểm “có VKHH” chỉ là che đậy vì chẳng có VKHH ở đó, nếu có thì có ai còn sống...
Nga tuyên bố bắn hạ 71 quả, Mỹ tuyên bố không bị hạ quả nào, tất cả đều đến đích…
Mặc kệ tuyên bố của 2 bên, chúng ta thấy rằng Syria không hề hấn gì, chỉ bị thương nhẹ 3 người dân thì điều đó có nghĩa là Syria chiến thắng.
Một chiến thắng của một lực lượng phòng không thô sơ như Syria với một Liên minh ba cường quốc đứng đầu thế giới nhanh gọn, dễ dàng như vậy không nói lên điều gì sao?
Trước hết, khi vạch ra kế hoạch tác chiến cho trận tập kích bằng tên lửa này, người Mỹ, Anh, Pháp, không coi chiến thắng là phương án ưu tiên. Bởi lẽ, đòn này, sự thiệt hại mà nó gây ra không làm thay đổi thế trận tại Syria, thế trận đó, chiến thắng của Assad là không thể đảo ngược.
Khi một chiến dịch quân sự mà chiến thắng không phải là phương án ưu tiên thì đòn tấn công ngày 14/4 của Mỹ và liên minh chỉ có thể nhằm 2 mục tiêu: Mục tiêu chính trị và có thể là mục tiêu chiến thuật (Nói là có thể vì nếu như Mỹ coi đây là màn dạo đầu chuẩn bị cho đòn quyết định tiếp theo).
1, Về mục tiêu chính trị
Mới đây, sau ngày 14/4, Trump đã tự hào rằng, Trump là người gây khó khăn, nguy hiểm cho Nga nhất trong số các đời tổng thống Mỹ kể từ chiến tranh lạnh đến nay.
Trump công khai rằng, đã có cuộc đối đầu giữa lính Nga-Mỹ tại Syria khiến hàng trăm người Nga thiệt mạng cách đây vài tuần…(Vụ 7/2 tại Dier Ezzor phía Đông sông Euphrates)
Và nếu như “nối các điểm” này lại với nhau thì Trump đã chứng tỏ Trump sẵn sàng đối đầu quân sự với Nga, không lùi bước…đã chiến thắng trước quân Nga mà không sợ bị trừng phạt.
Có lẽ đây là những hành động chứng tỏ ai đó nghi ngờ về chính quyền Trump “thân Nga” hay “bắt tay với Nga”…chỉ là “thuyết âm mưu”.
Tuy nhiên, trong đòn tấn công ngày 14/4, Mỹ đã tránh những rủi ro tối thiểu khi không có một tên lửa nào phóng ra khả dĩ đe dọa an ninh Nga để buộc Nga đáp trả.
Trong khi đó, ai cũng thừa biết từ khoảng cách 2500 km, tên lửa hành trình Tomahawk ở khu trục hạm USS Donald Cook vẫn phóng trúng đích như thường…thì tại sao Mỹ lại điều động tàu Donald Cook mang tên lửa hành trình áp sát Tartus, Đông Địa Trung Hải…
Đừng dại thử tuyên bố của Tổng Tham mưu trưởng LLVT Nga, Mỹ không dại “đem búa đi thử kính để xem kính có dễ vỡ hay không”.
Do đó, chiến hạm Donald Cook, Mỹ vừa dùng để làm “con tin” mà thông qua đó, người Mỹ muốn nói rằng, nếu tên lửa có lạc sang vị trí Nga thì Mỹ không cố ý, bởi nếu cố tình thì Mỹ không dại đem Donald Cook nằm trong tầm hỏa lực của Hải quân Nga tại Tartus.
2, Mục tiêu chiến thuật.
Với bản chất và cách thức tiến hành chiến tranh của ba cường quốc quân sự hàng đầu thế giới đã từng làm mưa làm gió trong thế kỷ qua thì, Mỹ và Anh, Pháp sẽ không dừng lại, hay, đòn tấn công tiếp theo đã có sẵn kế hoạch trên bàn tác chiến.
Thông qua đòn tấn công này, Bộ Tham Mưu Mỹ, Anh, Pháp đã tung ra mồi miếng mồi lớn là 105 quả Tomahawk để thu được 3 mục tiêu chiến thuật: (1) làm bộc lộ toàn bộ lực lượng phòng không Syria, (2) lựa chọn phương án tác chiến tối ưu và (3) là thử nghiệm vũ khí mới.
Đầu tiên, không thấy Mỹ áp dụng chiến thuật áp chế cứng phòng không Syria, chiến thuật mà Mỹ luôn áp dụng trong các cuộc chiến gần đây để dành ưu thế tuyệt đối.
Hầu như 105 tên lửa Tomahawk không có tên lửa diệt radar và các trung tâm thông tin, có thể Mỹ chủ quan cho rằng hệ thống phòng không Syria không đáng quan tâm hoặc Mỹ muốn nắm toàn bộ “hồ sơ” và mạng kết nối với Nga của phòng không Syria…nên để cho phòng không Syria mặc sức…
Thứ hai là có vẻ như Mỹ đã chọn được phương án tấn công tiếp theo, thay vì tên lửa Tomahawk được phóng ra từ biển trên các con tàu chiến thì tên lửa phóng ra từ máy bay là không thể đánh chặn.
Trong 71 quả tên lửa bị hạ thì Anh, Pháp đều tuyên bố không quân của họ phóng ra đều trúng đích, như vậy chứng tỏ, tên lửa “không đối đất” hoạt động tốt hơn tên lửa “hải đối đất”.
Và thứ ba là Mỹ và Pháp đã thử nghiệm tên lửa hành trình kiểu mới, đặc biệt là Pháp họ đang muốn có tên lửa của họ tương đương với Kalibr.
Nếu như đòn tấn công ngày 14/4 là đòn chiến thuật thì ắt hẳn sẽ có đòn tấn công lớn tiếp theo…
Đòn tiếp theo mà Mỹ và liên quân tung ra sẽ có thêm lực lượng là B-52, B-2 và Hạm đội tàu sân bay USS Harry S. Truman đang trên đường hành quân đến Đông Địa Trung Hải…
Đặc biệt, không loại trừ lực lượng mặt đất của Mỹ xuất hiện khi xe bọc thép, xe tăng Abrams và BMP Bradley của Mỹ đã được di chuyển sang tập kết tại Jordan…
Sau khi thực hiện đòn thăm dò hay để trinh sát thực địa, lực lượng phòng không, căn cứ quan trọng của quân đội Syria…đã được đánh dấu thì toàn bộ sức mạnh của hạm đội tàu sân bay USS Harry S. Truman, cùng với không quân Anh, Pháp và B-52, B-2 sẽ đồng loạt tấn công…
Đây mới là phương án tác chiến mang tính cách Mỹ, một cường quốc quân sự từng bá chủ hoàn cầu, làm mưa làm gió trong thế kỷ qua. Phương án tác chiến mà chiến thắng được ưu tiên cao nhất như đã từng đè bẹp Libya, Nam , Iraq
Tôi nghi ngờ rằng, thay vì các tên lửa Tomahawk được sử dụng như “quân tiên phong” từ tàu ngầm, tàu mặt nước thì Mỹ, Anh, Pháp sẽ sử dụng không quân phóng tên lửa không đối đất làm mũi tấn công chính.
Còn phía Nga? Sau ngày 14/4, rút kinh nghiệm trận đánh và dự kiến tình huống chiến trường, Nga đã tuyên bố: “Trước đây, nếu có sự “đóng băng” việc cung cấp S-300 cho Syria và một số nước khác vì có sự phản đối thì ngay hôm nay Nga sẽ cung cấp S-300 cho quân đội Syria”.
Rõ ràng là Putin đã quyết định tung ra 2 bảo bối để thay đổi tư tưởng chiến thuật cho quân đội Syria. Đó là quân đội Syria có cơ hội để thay đổi từ phòng ngự bị động chuyển sang phòng ngự chủ động với đối tượng tác chiến là Mỹ và Anh, Pháp…
Nếu như có điều gì đó khiến Mỹ, Anh, Pháp hủy bỏ kế hoạch tác chiến tấn công vào Syria đòn tiếp theo thì điều đó chính là sự thay đổi tư tưởng chiến thuật của quân đội Syria mà do Nga chống lưng đằng sau với một quyết tâm sắt đá.
Chúng ta sẽ phân tích kỹ vấn đề này ở góc nhìn chiến thuật.

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2018

Rốt cuộc, Mỹ có tấn công vào Syria hay không?


Người Nga đã đánh bài ngửa, Putin chỉ nói một lần, không nói nhiều và may mắn là Mỹ-Phương Tây có nhiều lựa chọn...

Với việc tổ chức, điều động lực lượng của Mỹ và đồng minh vừa qua, mà truyền thông Phương Tây đã tung tin rằng, lần tấn công này sẽ có quy mô, cường độ rất lớn, không giống như lần trước chỉ có 59 quả Tomahawk…là có cơ sở.
Tại sao cuộc tấn công lại xảy ra? “Giọt nước cuối cùng” chính là “lá cờ của Cộng hòa Ả Rập Syria đang tung bay phần phật tại Đông Guta, báo hiệu bắt đầu sự kết thúc của cái gọi là lực lượng “đối lập ôn hòa” mà Mỹ, Phương Tây…dày công xây dựng để lật đổ Assad”.
Còn, “Assad là thú vật” khi đã ra lệnh cho “SAA sử dụng VKHH tại Đông Guta giết hại hơn 70 người…”, “Assad thú vật phải trả giá, Nga phải trả giá”…như Mỹ “đau đớn, phẫn nộ” buộc tội…thì hãy quên đi, đó chỉ là trò chơi cho các bà nội trợ…
 “Đường đỏ an ninh” Nga là đâu?
Hàng ngàn quả tên lửa “kiểu mới, thông minh” từ tàu chiến, từ không quân ở Địa Trung Hải, ở các căn cứ quân sự NATO, nếu được ấn nút, bay đến Syria thì Syria sẽ hoang tàn, chính quyền Assad tan nát, sụp đổ và không khó để tưởng tượng bởi đã có một “sản phẩm Libya cùng loại” trước mắt.
Nhưng, nếu có điều gì đó ngăn cản Mỹ, Anh, Pháp…thực hiện “Libya 2.0” buộc họ phải “suy nghĩ 2 lần” thì điều đó là “Nga sẽ đáp trả” ra sao.
May mắn cho Syria và đáng tiếc cho Mỹ-Anh-Pháp…là sự hiện diện của Nga tại đây…buộc Mỹ-Phương Tây liên hệ đến những hành động quyết đoán, lạnh lùng của Nga-Putin trong những lần xung đột địa chính trị và xung đột trong các sự cố quân sự…trước khi tấn công.
Sự liện một là, Gruzia năm 2008. Tổng thống Gruzia phải “nhai cà vạt” và nếu không có Tổng thống Pháp là Sarkozy thì 5 tiếng sau, xe tăng Nga sẽ có mặt tại Tiblixi. Ngay và luôn sau đó, Nga công nhận độc lập của Abkhazia và Nam Ossetia, vốn thuộc 2 vùng ly khai với Gruzia.
Sự kiện thứ 2, Ukraine năm 2013. Ở ngay sát biên giới Nga, chính quyền từ Maidan Ukraine lại bài Nga, chống Nga điên cuồng, muốn dâng Crimea-Sevastopol cho NATO, hất Hạm đội Biển Đen của Nga lên cạn…
Khi giới cầm quyền Ukrain và Mỹ-NATO đang nâng ly “say men” chiến thắng thì “những người lịch sự Nga” đã chiếm trọn Crimea-Sevastopol. Và cũng ngay và luôn sau đó, Nga sáp nhập Crimea và lãnh thổ Liên bang Nga.
 Từ hai sự kiện xung đột địa chính trị trên, chắc chắn giới tinh hoa quân sự, chính trị Mỹ-Phương Tây đã hiểu được “cảm giác an ninh của Nga”, nói cách khác phải thấy, biết được “đường đỏ về an ninh của người Nga” là đâu, như nào để hành động…
Putin đã nói, “khi thế giới đã không cần Nga thì Nga cũng không cần sự tồn tại của thế giới này”. Hy vọng không chỉ Mỹ-Phương Tây mà tất cả mọi người trên thế giới muốn hủy diệt nước Nga, người Nga hãy “nghe ngay bây giờ” điều này…
Đây là “tâm sự” của một quốc gia muốn hòa bình, độc lập, tự chủ bị các thế lực xấu xa bao vây cô lập trừng phạt… nhưng lại có thừa năng lực để hủy diệt thế giới đang tồn tại.
Tiếp theo là hành xử của Nga trong xung đột ở các sự cố quân sự mà biểu hiện cụ thể tại Syria.
Bất kỳ một sự cố quân sự nào mà Mỹ-Phương Tây “vô tình hay cố tình” đều được Nga đáp trả một cách quyết liệt, có tính chất “phi đối xứng”. Nghĩa là, ngay và luôn với quy mô, cường độ cao hơn, gây hậu quả lớn hơn.
Như vậy, trên đây là 2 đầu vào rất quan trọng, không thể thiếu trong sự tính toán của Mỹ-Anh-Pháp trước khi mở cuộc tấn công vào Syria.
Mỹ, Anh, Pháp…sẽ được gì và Nga sẽ còn gì khi chỉ sử dụng “hỏa lực mồm”, không dám hành động, ngồi nhìn Syria tan nát như Libya?
Khi đó, Mỹ, Anh, Pháp đã và vẫn là ông chủ Trung Đông. Tất cả, kể cả Thổ Nhĩ Kỳ cũng phải đều ngoan ngoãn nghe lời. Còn Nga?
Về quân sự: Nga không thể bảo vệ nổi 2 căn cứ Không quân và Hải quân trong một môi trường hỗn loạn như vậy. Và thực tế, tồn tại 2 căn cứ này làm gì khi không bảo vệ được chiến thắng Syria đến phút chót?
Về kinh tế: Đức, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ hủy đường ống khí đốt với Nga thay vì đó là một hệ thống đường ống khí đốt từ Qatar đi qua Syria đến châu Âu…
Về chính trị: Nếu như trước đây, một số quốc gia còn tin tưởng sức mạnh quân sự Nga, đứng về Nga thì nay là con số không. Nga bị cô lập hoàn toàn trước áp lực của Mỹ và ngay cả Trung Quốc cũng phải im lặng. Trừng phạt Nga sẽ toàn diện hơn, các quốc gia tham gia trừng phạt sẽ đông hơn…
Nước Nga không thể tồn tại trong một thế giới như vậy hoặc là loạn, tan rã hoặc là sẽ quyết định như Putin đã tuyên bố (đã vậy sao Putin không quyết liệt ngay từ giờ đi…)
Kết luận là chắc chắn giới quân sự, chính trị tinh hoa Mỹ,Anh, Pháp đã thấy và biết được “đường đỏ an ninh Nga tại Syria”. Và, như đã nói trên, nếu ai đó vượt “đường đỏ” (red line) là Nga thời Putin xử lý ngay và luôn, quyết liệt bằng tất cả sức mạnh vốn có.
Putin khác với Trump. Trên đầu Putin chỉ có dân tộc Nga và lợi ích quốc gia Nga, nhưng trên đầu Trump lại có cái gọi là “Deep State” và 1% dân Mỹ tại “Phố Wall”.
Vì vậy, Trump có thể ra lệnh tấn công hoặc bãi bỏ tùy thích vì không trực tiếp ảnh hưởng đến an ninh nước Mỹ, nhưng, với Putin là an ninh nước Nga nên chỉ có một mệnh lệnh: Đáp trả ngay và luôn.
Ý chí Nga khi “đường đỏ” bị đe dọa ra sao?
Ở đây, tôi không nói về ý chính chính trị mà nói về ý chí quân sự, tức sự sẵn sàng dùng vũ lực của Nga như nào khi “đường đỏ an ninh Nga” có nguy cơ bị vượt qua…
Trước hết mà nói, khi đã rơi vào tình thế đối đầu địa chính trị với Mỹ-Phương Tây thì Nga xác định chiến tranh với Mỹ-NATO có thể xảy ra bất cứ lúc nào bắt đầu từ các sự cố quân sự trên chiến trường Ukraine và đặc biệt là tại Syria với đủ các quốc gia NATO trên đó.
Bước chuẩn bị sẵn sàng quan trọng nhất, đầu tiên, khiến Nga có thể yên tâm đó là:
Thứ nhất là khả năng trả đũa đòn tấn công hạt nhân của Mỹ. Nga đã hiện đại hóa và khẳng định hệ thống đánh chặn của Mỹ là vô dụng.
Thứ hai, Nga đã tập dượt cho hơn 40 triệu dân chúng di chuyển đến trú ẩn trong các hầm ngầm khi có chiến tranh hạt nhân xảy ra. Trong khi Mỹ chỉ có “5-10 khuyến cáo” cho dân chúng khi chiến tranh hạt nhân xảy ra.
Sự khác biệt này chúng tỏ bản chất của chế độ rõ nét nhất của Liên Xô và Mỹ. Hầm ngầm trú ẩn chỉ dành cho các người giàu có ở Mỹ và những đầu sỏ chính trị Mỹ mà không dành cho dân chúng, nhưng Liên Xô thì khác và ngày nay Nga-Putin tiếp tục xây dựng củng cố những hầm ngầm này…
Bước chuẩn bị tiếp theo, quyết định, là báo động chuyển trạng thái chiến đấu từ thường xuyên lên toàn bộ trong toàn quân. (Tôi không đề cập đến sự chuẩn bị lực lượng của Nga tại Syria vì đó có phạm vi nhỏ)
Điều này có nghĩa là toàn bộ Sở chỉ huy trong thời bình lập tức di chuyển đến vị trí chỉ huy mới, được chuẩn bị trước cho chiến tranh. Các đơn vị, tàu thuyền, phương tiện chiến tranh đến vị trí đợi cơ, xuất phát tấn công…tình huống chiến tranh đã xảy ra.
Vừa rồi, sau vụ VKHH tại Đông Guta, Trump tuyên bố sẽ có quyết dịnh nhanh sau 24 – 48 giờ thì Nga lập tức báo động chuyển trạng thái.
Điều cực kỳ lưu ý là quân đội Nga không phải báo động diễn tập mà báo động thực vì chiến tranh đe dọa.
Ngoài ra không chỉ quân đội, Putin còn ra lệnh cho một số cơ quan chính phủ tại Moscow sơ tán đến vị trí bí mật được chỉ định khi chiến tranh xảy ra.
Sự chuẩn bị sẵn sàng đi vào hoạt động thời chiến trên toàn quốc như thế này nói lên điều gì?
Đó là, Nga sẵn sàng chấp nhận một cuộc chiến tranh mở rộng với Mỹ-NATO ngay tại Châu Âu và qua đó chứng tỏ Nga sẽ quyết liệt tại mặt trận Syria một cách thẳng tay nếu Mỹ, Anh, Pháp đe dọa đến “đường đỏ an ninh Nga” tức có âm mưu hủy diệt Syria như Libya.
Logic của chiến thật quân sự là chỗ đó. Và Mỹ, Anh, Pháp tìm cách nào mà không vượt qua “đường đỏ an ninh Nga” để các bên có thể chấp nhận là vấn đề khó…mà chỉ có thể thông qua đàm phán…
Hoặc là các vị cứ phóng hàng ngàn quả tên lửa Tomahawk vào sa mạc hay căn cứ bỏ không của Syria, hoặc là chiến tranh thế giới lần cuối cùng sẽ bắt đầu…
May mắn thay! Mỹ, Anh, Pháp có nhiều lựa chọn…nhưng lựa chọn bắt đầu cuộc chiến tranh thế giới lần…cuối cùng là lựa cho ngu dốt nhất.
Người Nga đã đánh bài ngửa, Putin chỉ nói một lần, không nói nhiều.

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2018

Đông Guta-một Điện Biên Phủ-Việt Nam!



Khi Đông Guta thất thủ, nếu ai đó vẫn còn hô: Assad must go! Thì đó chỉ là kẻ “ăn mày dĩ vãng”.
Phải công nhận rằng Đông Guta được Mỹ-Anh-Pháp-Israel xây dựng thành một “Tập đoàn cứ điểm” mạnh nhất tại Syria.

Cứ điểm Đông Guta sau hơn 2 tuần khi bị tấn công
Đông Guta được hình thành nên 3 cứ điểm rất mạnh nó có tính chất vừa là “cối xay thịt”, xay quân của Assad vừa là một trung tâm tấn công cực mạnh và lợi hại…hoàn toàn giống như tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ mà Tướng Giáp đã huấn thị cho Bộ Tham mưu của mình.
Liên hệ một chút để chúng ta thấy và hiểu rõ: Người Pháp tung tin rằng Tập đoàn cứ điểm ĐBP là “cối xay thịt” tức có tính phòng ngự, chủ yếu là “mời Việt Minh tấn công” và nhiều tướng lĩnh Việt Nam tham gia chiến dịch ĐBP cũng nghĩ rằng thế…
Nhưng, Tướng Giáp đã chỉ rõ, Tập đoàn cứ điểm ĐBP không đơn giản là “cối xay thịt”, Tập đoàn cứ điểm ĐBP như một con Hổ đang trong tư thế vồ mồi, rất nguy hiểm…
Đúng như vậy, bởi người Pháp chẳng điên rồ xây dựng cứ điểm ĐBP là “cối xay thịt”, thách Việt Minh tấn công. Nếu như Việt Minh không tấn công thì sao, ĐBP pháp sẽ ngồi chờ và bỏ không sao? Đừng đùa, ĐBP là một trung tâm phát động tấn công làm chủ toàn Đông Dương.
Do vậy Việt Nam tấn công ĐBP không phải là để làm hỏng “cối xay thịt” hay chấp nhận thách thức của Pháp mà để đập tan trung tâm phát động tấn công trên toàn khu vực Đông Dương của Pháp. Đây là một trận quyết chiến chiến lược quyết định thành bại chiến tranh đôi bên.
Tính chất “cối xay thịt” của Đông Guta đã thể hiện rõ là trước đó, quân đội Assad đã đại bại khi tiến hành giải phóng khu vực này và đến bây giờ trong chiến dịch Damascus Steel mà nếu không có VKS Nga hỗ trợ thì SAA sẽ không bao giờ có thể dễ dàng đánh chiếm được Đông Guta.
Tính chất “con Hổ đang ở tư thế vồ mồi” của Đông Guta thì ngay chính Damascus cũng đã cảm nhận được móng vuốt của con Hổ đang, đã giương ra khiến chính quyền Assad ăn không ngon, ngủ không yên là vậy…
Tuy nhiên, điều khiến giới quân sự ngạc nhiên nhất là không hiểu tại sao Đông Guta kiên cố, mạnh như vậy lại nhanh chóng sụp đổ chưa đầy 55 ngày đêm? Đòn quyết định nào của Nga-Syria khiến Đông Guta sụp đổ?...
Ở góc nhìn của lính Việt Nam thì chỉ có thể 2 đòn đánh sau đây đã khiến Đông Guta sụp đổ…
1, Đòn đánh lúc 9 giờ đến 20 giờ ngày 24/2 của VKS Nga
Trận không kích của VKS Nga diễn ra thời gian này thì báo chí đã đăng tải rõ ràng, mục tiêu là nhằm vào trại huấn luyện phiến quân phía Đông của Đông Guta, nhưng cái mà chúng ta cần biết nhất là kết quả thì đến nay vẫn còn là điều bí ẩn chưa được công khai…
Trong trận không kích này, Nga chủ yếu dùng vũ khí chính xác và đặc biệt người ta đã thấy xuất hiện SU-57 trên vùng trời Damascus. Khả năng là SU-57 thử nghiệm mang, phóng vũ khí siêu thanh Dagger như MiG-31 và đã thành công trong vụ này.
Trận không kích này xảy ra ngay sau khi tuyên bố của Ngoại trưởng Nga tại Muynich: “Thời gian đàm phán đã hết, giờ đến lúc trả thù”. Vì thế đòn không kích này được coi như là “đòn trả thù”. Vậy, trả thù cái gì, trả thù ai thì chúng ta chắc hiểu rõ…
Nên nhớ, Nga đã khẳng định chắc nịch rằng, “Nga biết rất rõ các cố vấn quân sự của Anh, Mỹ, NATO ở đâu, làm gì, bao nhiêu, tại Syria”, cho nên, nếu có đòn tấn công “trả thù của Nga” cho ý đồ này thì chắc chắn là đúng đối tượng, đúng đích, chính xác không sai.
Đòn không kích này theo điện Kremlin cho hay khiến cho “trong đêm, thủ tướng Đức và Tổng thống Pháp đã phải gọi điện ngay cho Putin yêu cầu ngừng ngay không kích”, chứng tỏ mối “quan tâm đặc biệt” của Phương Tây là rất lớn…
Và sau đó, Anh quốc như “lên đồng tập thể”, kích động Mỹ chuẩn bị tấn công vào Damascus bằng hàng trăm tên lửa hành trình Tomahawk…
Đến nay, qua việc lính MI6 và SAS (Lực lượng đặc biệt của Nữ hoàng Anh) bị quân đội Syria bắt sống tại Đông Guta đã chứng tỏ lực lượng cố vấn quân sự, giảng viên huấn luyện của người Anh, Pháp, Mỹ và Israel bị dính đòn tại đêm 24/2 là chắc chắn.
Vấn đề là, thiệt mạng nhiều hay ít thì “tùy thuộc” vào truyền thông Mỹ-Phương Tây. Nghĩa là Nga thực hiện nguyên tắc “mắt đền mắt”, nếu như truyền thông Phương Tây tung tin rầm rộ là người Nga, PMC Nga bị không quân Mỹ giết 300, 600…thì đó, họ sẽ bấy nhiêu và lớn hơn nhiều.
Ý nghĩa của đòn đánh này là tạo ra một “chiến thắng đã rồi”, làm sụp đổ ý đồ chiến thuật, chiến dịch vạch ra từ đầu, buộc đối phương mà cụ thể là Mỹ-Anh phải lựa chọn ngặt nghèo hoặc là tấn công cứu trợ lực lượng của mình tại Đông Guta hoặc là bỏ mặc vì họ không còn gì ở đó.
2, Đánh sập ý chí chiến đấu của quân khủng bố trong Đông Guta
Phải khẳng định rằng, gần 20 ngàn quân thánh chiến trong Đông Guta là tinh nhuệ, thiện chiến được Mỹ-Anh…đào tạo, huấn luyện chỉ huy (bằng cố vấn), được trang bị vũ khí hiện đại là một lực lượng rất mạnh không kém gì Tiger Force hay quân đoàn cơ giới số 4 của SAA.
Tại đây có 5 lực lượng đã được thống nhất chỉ huy cố thủ trong một khu vực có hạ tầng quân sự vững chắc, các hầm ngầm được đào bằng phương tiện công nghệ cao của Châu Âu, đảm bảo về hậu cần, kỹ thuật cho tác chiến dài ngày…
Ngoài ra, lực lượng này, chúng không chỉ lấy dân mà cả những tù nhân bị bắt cóc làm lá chắn sống, một chiến thuật dã man, cổ điển, nhưng làm run tay đòn tấn công hỏa lực mạnh của SAA.
Chính xác Đông Guta đã thành một “tập đoàn cứ điểm” mà về lý thuyết, để đánh chiếm nó thì xương máu của SAA đổ ra không ít…nếu như chúng quyết tâm cố thủ.
Với đặc điểm tâm lý của lực lượng này thì muốn đánh sập ý chí chiến đấu buộc chúng đầu hàng…thì chỉ có 2 cách tiến hành đồng thời: Một, bao vây, chia cắt và hai, đập tan mộng tưởng về sự hỗ trợ từ bên ngoài, trong đó cách thứ 2 có tính quyết định.
Quân Assad đã làm rất tốt cách thứ nhất và Nga đã làm tốt khâu thứ thứ 2, khâu quyết định, đó là buộc Mỹ-Anh dừng cuộc tấn công tên lửa vào Damascus cứu nguy cho Đông Guta.
Như chúng ta thấy, quân khủng bố đã tấn công rất mãnh liệt khi Mỹ-Anh đang chuẩn bị tấn công Syria. Nhưng khi, Nga đã làm thui chột ý định tấn công của Mỹ thì chúng rệu rã ngay, cộng thêm đòn “địch vận” của Nga khiến chúng chọn giải pháp an toàn, giao quyền kiểm soát cho chính phủ.
Khi kẻ địch không còn ý chí để chiến đấu, chiến đấu cho ai, để làm gì thì chúng sẽ không chiến đấu, tức sẵn sàng hạ vũ khí với điều kiện có lợi, an toàn cho bản thân, gia đình.
Đây là lý do chính tạo sao Đông Guta thất thủ nhanh đến thế, trong khi Mỹ-Anh đã xây dựng bao nhiêu năm thì Nga-Syria phá chưa đầy 55 ngày (lấy thời gian chuẩn của chiến dịch ĐBP Việt Nam).
Quân nổi dậy đầu hàng, nộp vũ khí hạng nặng và rời khỏi Đông Guta mà quân Assad tốn rất ít xương máu là một chiến thắng vĩ đại.
Bắt đầu từ đây, lực lượng “nổi dậy ôn hòa” không còn ý chí chiến đấu hy vọng lật đổ chính quyền vì mất hoàn toàn lòng tin vào Mỹ-Phương Tây, hệ lụy này liên quan đến người Kurd Syria là một thiệt hại lớn của Mỹ.
Vì vậy, xét theo logic của vấn đề thì tuyên bố người Mỹ sẽ sớm rời khỏi Syria của Tổng thống Mỹ Donald Trump là hợp lý.

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2018

Trận đấu Nga-Mỹ trên Đông Guta: 2-0



Đến hôm nay, Bộ quốc phòng Nga đã chính thức xác nhận, toàn bộ khu vực Đông Guta đã được giải phóng. Đây là một chiến thắng có ý nghĩa tối quan trọng, không chỉ tại Syria mà cả quốc tế.
Người dân thế giới đã thở phào nhẹ nhõm khi đã không có cuộc đối đầu Nga-Mỹ xảy ra…
1, Về tính chất của trận chiến
Đây là trận chiến cuối cùng của Mỹ-Phương Tây trong ván bài dùng lực lượng khủng bố cái gọi là “ôn hòa” để lật đổ chính quyền Assad.
Phía chính quyền Assad thì đây là trận chiến quyết định cuối cùng để giữ vững ngôi vị. Nếu thắng thì bắt đầu từ đây, Assad loại bỏ các thế lực đối đầu nguy hiểm và áp lực của Mỹ-Phương Tây trên bàn đám phán giải pháp chính trị hòa bình cho Syria. Assad sẽ làm chủ hoàn toàn trên “sân chơi” Sochi.
Vì vậy, đây là một trận chiến mang tính sống còn cho lực lượng mà Mỹ-Phương Tây hỗ trợ, là quân bài cuối cùng của Mỹ-Phương Tây.
Đặc biệt, do đặt cược lớn vào ván bài này nên trận Đông Guta không chỉ là sự đối đầu của SAA và quân khủng bố mà là sự đối đầu nguy hiểm của Nga và Mỹ ở mức độ nếu không tỉnh táo thì Đông Guta được ghi vào lịch sử thế giới là điểm nổ đầu tiên của cuộc chiến thế giới lần thứ III.
2, Về quy mô và lực lượng
Lực lượng của Assad (SAA) chủ lực là Lữ đoàn “con Hổ” (Tiger Force) thiện chiến, tinh nhuệ nhất của SAA; quân đoàn 4 cơ giới hiện đại do Nga trang bị và huấn luyện; không quân Syria… Ngoài ra, tất nhiên, không thể thiếu các cố vấn Nga, các đơn vị đặc nhiệm Nga và VKS Nga
Phía đối địch có 5 lực lượng chính, là lực lượng tinh nhuệ, tin cẩn nhất của Mỹ-Phương Tây và Ả-rập Xê-út, gồm “Jays al-Islam”, “Jebhat-an Nusra”, “Ahrar-ash Sham”, “Failak-ar Rahman” và “Fajr-al-Umma” là những tổ chức khủng bố bị cấm hoạt động tại Nga.
“Jays al Islam” đang chiến đấu chống lại quân đội chính quyền Assad được hỗ trợ bởi Ả-rập Xê-út và Thổ Nhĩ Kỳ.
Số các thánh chiến còn lại có các đồng minh: SAS của Anh (lực lượng đặc biệt của Nữ hoàng) và các sĩ quan của DGSE Pháp (Cơ quan phản gián Pháp). Và đương nhiên không thể thiếu cố vấn, giảng viên Mỹ và các lực lượng đánh thuê khác.
Năm nhóm này đã nhập lại, thống nhất chỉ huy, điều phối…khi chiến dịch “Damascus Steel” mở ra.
Nhưng có thể nói, đây chỉ mới 2 lực lượng của 2 bên đối địch tại mặt đất trong khu vực Đông Guta, nguy hiểm và khủng khiếp hơn là bên ngoài Đông Guta cũng đã xuất hiện 2 lực lượng đối địch khác là Nga và Mỹ.
Ngoài những gì có tại 2 căn cứ Khmeimim và Tatus Nga có tại Địa Trung Hải gần 20 tàu chiến, còn số tàu ngầm thì không rõ. Nga tiếp điều sang Syria S-400 và hệ thống phá sóng GMS.
Mỹ cũng điều động Hạm đội 6 áp sát Địa Trung Hải và chuẩn bị các bãi phóng cho hơn 600 tên lửa hành trình Tomahawk từ 3 hướng vào Damascus cùng với lực lượng ở Jordan và Al-Tanf đã sẵn sàng xung trận.
Như vậy với cách điều động, bố trí sử dụng lực lượng của Nga-Mỹ, chúng ta có thể thấy, Nga sẽ dùng hệ thống phòng không để tiêu diệt tên lửa hành trình Tomahawk và không quân Mỹ, trong khi Mỹ chủ yếu dùng tên lửa Tomahawk để hủy diệt Damascus từ xa…
Ngoài ra, không chỉ lực lượng quân sự tham gia tại Đông Guta và Syria mà lực lượng chính trị, truyền thông, ngoại giao Mỹ-Phương Tây đang dàn trận để đấu với Nga trên khắp các lĩnh vực đã đang xảy ra rất quyết liệt.
3, Diễn biến…
Nga bất ngờ đánh hiểm ghi bàn có tính quyết định đầu tiên, Nga 1- 0 Mỹ.
Quả thật cho đến nay, chưa có một tin chính thức nào của các bên về trận không kích của Không quân Nga có SU-57 tham gia vào lúc 9 giờ đến 20 giờ đêm 24/2 vào trại huấn luyện thánh chiến phía Đông của Đông Guta.
Bối cảnh của trận không kích ngày 24/2 xếp theo thứ tự như sau:
- Thông tin truyền thông Mỹ-Phương Tây tung tin, đồn thổi vô tội vạ việc hàng trăm lính đánh thuê Nga, người Nga đã bị không quân Mỹ giết chết tại bờ Đông sông Euphrates.
Có thể nói, truyền thông Mỹ-PT đã gây nên một chấn động trên mạng xã hội Nga trước lúc bầu cử, đến mức có Đại biểu Quốc hội Nga đề nghị Putin phải giải trình về lực lượng đánh thuê Nga
- Sau khi chiến dịch giải phóng Đông Guta mở ra được vài ngày, Đông Guta bị bao vây chặt thì Mỹ-Anh…phản ứng không tương xứng. Mỹ yêu cầu Nga “dừng ngay lập tức, không điều kiện không kích vào Đông Guta”, trong khi Nga yêu cầu “quân khủng bố phải đầu hàng hoặc là bị hủy diệt”.
- Cũng vào ngày 24/2 tại Munich, Ngoại trưởng Nga tuyên bố: “Thời hạn đàm phán đã hết, đã đến lúc trả thù”. Và, đồng thời, dưới áp lực của Anh-Mỹ LHQ ra NQ ngừng bắn tại Syria trong 30 ngày.
Tuy nhiên, “do lệch múi giờ nên khi NG của LHQ có hiệu lực thì Nga đã gần như san phẳng Đông Guta” như báo chí Ả rập đã đưa tin trong ngày 24/2.
Trận không kích từ 9 giờ đến 20 giờ ngày 24/2 của VKS Nga thì báo chí đã đăng tin rõ ràng rồi, vấn đề là kết quả không kích thì chỉ phán đoán…
Một là đòn tấn công “đã đến lúc trả thù” đã diễn ra phải được hiểu là trả thù ai, trả thù cái gì thì đã quá rõ ràng…
Vào năm 2016, Mỹ-NATO không kích “nhầm” vào quân đội Syria làm thiệt mạng 62 binh sỹ tại Deir Ezzor, Nga đã trả đũa bằng tên lửa, phóng ngay vào phòng chỉ huy tác chiến của quân khủng bố làm chết 35 cố vấn của Mỹ-NATO.
Nên nhớ kỹ, sau đòn trả đũa, Nga có một cảnh báo: “Nga biết rất rõ các cố vấn quân sự của Anh, Mỹ, NATO ở đâu, làm gì, bao nhiêu, tại Syria” thì đòn tấn công “trả thù của Nga” chắc chắn là đúng đối tượng, đúng đích chính xác không sai.
Tin về số lượng cố vấn Anh, Mỹ, Pháp và Israel đã bị chết thì các báo mạng có đăng tải, tuy nhiên, không phải tin từ Bộ quốc phòng Nga cho nên không trích dẫn ra ở đây, nhưng điều khẳng định là có, phù hợp với truyền thống “ăn miếng trả miếng” của Nga.
Đòn không kích này theo điện Kremlin cho hay khiến cho “trong đêm thủ tướng Đức và Tổng thống Pháp đã phải gọi điện ngay cho Putin yêu cầu ngừng ngay không kích”, chứng tỏ mối “quan tâm đặc biệt” của Phương Tây là rất lớn…
Trong trận không kích này, Nga chủ yếu dùng vũ khí chính xác và đặc biệt người ta đã thấy xuất hiện SU-57 trên vùng trời Damascus. Khả năng là SU-57 thử nghiệm mang, phóng vũ khí siêu thanh Dagger như MiG-31 và đã thành công trong vụ này.
Hai là, sau đòn này, Mỹ-Anh đã phản ứng rất quyết liệt bằng việc điều lực lượng lớn như đã nêu đầu bài viết, chuẩn bị tấn công bằng tên lửa Tomahawk vào Damascus
Như vậy, có thể nói, đòn tấn công ngày đêm 24/2 tạo ra một chiến thắng “đã rồi” mà như họ đã thú nhận rằng, “đã can thiệp quá muộn, rất muộn”, buộc Mỹ-Anh chỉ có một lựa chọn ngặt nghèo hoặc là tấn công vào Syria hoặc là không mà không cho Anh-Mỹ thực hiện ý đồ chiến thuật khác.
Không muốn đối đầu trực tiếp với Nga, Đông Guta thất thủ. Nga 2-0 Mỹ
Giống như bóng đá, bàn thắng mở tỷ số của Nga đã khiến ý đồ chiến thuật đề ra trước trận đấu của Mỹ-Anh phá sản. Và đây chính là nguyên nhân dẫn đến bàn thắng thứ 2 kết thúc trận đấu…
Nói thật, SAA có sử dụng VKHH hay không là việc của giới chính trị, giới quân sự không quan tâm. Điều giới quân sự Mỹ-Anh quan tâm là tấn công vào Damascus để cứu nguy cho Đông Guta hay không, bằng cách nào, thắng hay bại mà thôi.
Mỹ-Anh đã dừng cuộc tấn công vào Damaascus vì 2 lý do rất chính đáng.
Lý do thứ nhất: Không phải chỉ lời cảnh báo của Tổng Tham mưu trưởng LLVT Nga, tướng Valery Gerasimov, Mỹ-Anh mới ngừng tấn công mà ngừng tấn công bởi không thể thắng.
Phương án tấn công chủ yếu của Mỹ-Anh chủ yếu là sử dụng không quân và tên lửa hành trình Tomahawk, nhưng Nga đã triển khai hệ thống phòng chống rất hiện đại mà Tomahawk sẽ trở thành “To mà ngốc”.
Hỗ trợ cho tuyên bố của Tướng Valery Gerasimov là một loạt các hành động “nói đi đôi với làm” đã khiến Mỹ - Anh phải kinh hãi, lùi bước…
Ngày 22/3 toàn bộ các hệ thống định vị của máy bay và các hệ thống định vị điện tử của GPS đã ngừng phản ánh chính xác vị trí của máy bay ở Đông Địa Trung Hải khi tiếp cận  Syria (sự kiện giống tại Biển Đen)…
Cơ quan hàng không dân dụng của Síp và  Thổ Nhĩ Kỳ ban hành thông báo khẩn cấp NOTAM, khi các chỉ huy máy bay ghi nhận, báo cáo sự gián đoạn tín hiệu GPS ở các vùng Địa Trung Hải “ngập tiếng ồn và kẹt tín hiệu”.
Có thể lý do là sự can thiệp vào kết nối với hoạt động của các hệ thống tác chiến điện tử (EW) của Nga trong khu vực hoạt động quân sự ở Syria khiến cho hoạt động không chính xác của vệ tinh GPS hoặc bị mất tín hiệu GPS bao phủ khu vực Địa Trung Hải.
Hơn tháng qua, trong số 80 vụ vi phạm an toàn mà NASA đăng ký, theo dõi thì tìm thấy lý do là 30 vụ, ngoài ra thì không biết lý do.
Có lẽ, chúng ta không cần phân tích nhiều về chuyên môn khi Nga đã điều sang Syria hệ thống ECM / ESM Richag-AV. Chỉ biết rằng, khi không có tính hiệu vệ tinh GPS hoặc GPS phản ánh không chính xác thì tên lửa hành trình Tomahawk thi nhau đâm xuống biển trong khi vẫn tưởng rằng đó là Damascus.
Lý do thứ 2: Khi đã có “sự đã rồi” vào ngày 24/2 thì Mỹ-Anh có cần thiết phải vì lũ khủng bố tại Đông Guta mà phải “cùng chết với Nga” hay không?
Tổng thống Mỹ, gốc là nhà kinh doanh nên sẽ không.
Đó là lý do khiến cho Đông Guta thất thủ mà Mỹ-Anh không thể cứu. Và ngay sau đó Vương quốc Anh đã ra đòn nhằm vào Nga cũng khiến Nga lao đao như chúng ta đã biết.

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2018

Người Nga không còn, thế giới còn tồn tại?



Trong một cuộc phỏng vấn gần đây, khi được hỏi về lý do cuộc trả đũa nếu Nga bị tấn công. Putin trả lời: Có, đối với nhân loại, đây sẽ là một thảm hoạ toàn cầu, vì thế giới sẽ bị xóa sổ, nhưng, như một công dân của Nga và là người đứng đầu nhà nước Nga, tôi hỏi: Chúng ta cần gì một thế giới nếu không có Nga?
Bất kỳ ai trên thế giới có lý trí, tỉnh táo, đều ớn lạnh, nổi gai ốc, khi nghe, nhận thức được câu trả lời của Tổng thống Nga Vladimir Putin.
Câu trả lời rõ ra là như thế này: Nếu các thế lực Mỹ và Phương Tây muốn xóa sổ người Nga, nước Nga, khỏi thế giới này thì người Nga cũng không cần một thế giới này nữa. Đó là lẽ đương nhiên.
Hãy chặn đứng ngay “hoang tưởng” xóa sổ Nga!
Câu trả lời của Putin không nên hiểu là Nga-Putin vô trách nhiệm với nhân loại và thế giới mình đang sống, vì Nga yêu hòa bình, không muốn chiến tranh mà nên hiểu rằng, đây là một thông điệp kêu gọi nhân loại hãy đứng lên ngăn chặn những hành động gây chiến tranh của “những kẻ biến thái” muốn đưa thế giới đến vực thẳm, hủy diệt.
Lưu ý, đây là câu trả lời, tuyên bố, của Putin khi chưa có “vụ việc Skripal”, thế nhưng, ngay sau vụ này, người Anh đã đẩy lên thành một xì căng đan quốc tế, vượt xa quy mô tất cả những gì đã được phương Tây thực hiện chống lại Liên Xô vào giữa Chiến tranh Lạnh ...
Trong bối cảnh căng thẳng của cuộc chiến ngoại giao này (rút đại sứ là chiến tranh nóng), Tổng thư ký NATO, Jens Stoltenberg tuyên bố:
“Nga ngày càng trở nên khó lường và hiếu chiến. Tình hình cho thấy rằng có những mối đe doạ bổ sung từ Nga, mà NATO cần tìm câu trả lời. Chúng tôi sẽ xem xét cách tiếp cận của chúng tôi với Nga. Chúng ta phải thận trọng và kiên quyết”.
Chưa đầy một tuần sau tuyên bố của Stoltenberg, Tư lệnh lục quân Mỹ, Mark Esper, hưởng ứng đầy kiêu hãnh:
“Quân đội Mỹ sẽ luôn sẵn sàng chiến đấu với ai và giành chiến thắng quyết định đối với bất kỳ đối thủ nào, bất cứ lúc nào và ở bất cứ đâu. Quân đội Mỹ sẽ làm được điều đó nhờ có lợi thế trong việc sử dụng các phương tiện chiến đấu hiện đại và không có người lái, máy bay và hệ thống hỗ trợ vũ khí, cho phép các chỉ huy và binh lính của chúng tôi không cần có mặt trong trận đánh. Chiến thắng sẽ được đảm bảo bởi độ tin cậy của thiết bị của chúng tôi kết hợp với chiến thuật tiên tiến dựa trên học thuyết quân sự Mỹ hiện đại...”.
Rõ ràng, tuyên bố của Tư lệnh lục quân Mỹ toát lên 2 ý, (1) là Mỹ đang chiếm “ưu thế quân sự” và (2) là Mỹ “bất khả xâm phạm”, sẽ không có một giọt máu nào của người Mỹ rơi xuống, nhưng Mỹ vẫn chiến thắng trong chiến tranh với bất kỳ đối thủ nào.
Hoang tưởng! Ngay cho đến giờ mà cấp Tư lệnh lục quân Mỹ vẫn còn giữ huyền thoại “Mỹ chiếm ưu thế quân sự”, Mỹ “bất khả xâm phạm” thì đúng là “góc nhìn của lục quân” có khác. Ông ta đâu có nhìn “lên trời” và nhìn ra “đại dương” để biết tình thế đã thay đổi như nào…
Và thế đó, khi “dùi trống trận chiến tranh” đã nằm trong tay những kẻ hoang tưởng, hiếu chiến nhưng u mê về huyền thoại mình sẽ không bị đánh trả, mình chiếm ưu thế hơn đối thủ…thì sẽ rất nguy hiểm cho thế giới…
Sự thật là tình hình hôm nay là vô cùng tệ, tệ hơn cuộc khủng hoảng tên lửa của Cuba năm 1962. 
Thứ nhất, trong cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba, có những người có lý trí ở cả hai bên. Họ đều hiểu rằng, sẽ không ai chiến thắng, nếu để xảy ra thì thế giới sẽ thảm họa. Ngày nay, trong một bên đã có kẻ “cầm dùi trống trận chiến tranh” nghĩ rằng mình sẽ chiến thắng.
Thứ hai, trong cuộc khủng hoảng tên lửa của Cuba, chỉ mới báo cáo là cuộc khủng hoảng, nhưng tất cả toàn bộ hành tinh chúng ta cảm thấy như đang đứng ở rìa vực thẳm, nhân loại đã nhận thức được vấn đề.
Ngày nay thì không, người dân châu Âu như “một đàn lừa ngu ngốc bị dẫn đến vực thẳm bởi những kẻ nhân cách biến thái”, nhưng điều tồi tệ hơn là đa số im lặng, tai điếc, mắt nhìn xa và giả vờ rằng, “đó không phải việc của tôi”…
“Hãy nghe ngay bây giờ” hoặc thảm họa toàn cầu!
Ở góc nhìn “mặt đất” của tướng lục quân như đã dẫn trên thì nước Mỹ vẫn có một số tướng quân khác, không giống các chính trị gia, họ có tầm nhìn khác, đó là tướng Haiten, người đứng đầu Bộ Chỉ huy Chiến lược của Hoa Kỳ, thừa nhận với nỗi buồn vào ngày 28 tháng 3:
 “Có một cuộc chạy đua vũ trang. Tiềm năng siêu nhiên của người Nga là một thách thức đáng kể đối với chúng ta. Chúng ta sẽ cần một bộ thiết bị phát hiện khác nhau để ít nhất có thể thấy các mối đe dọa về tốc độ. Bây giờ, chúng ta không nhìn thấy chúng. Thế hệ vệ tinh và radar hiện tại không đủ để nhận thấy các tên lửa siêu âm. Và đối thủ của chúng ta biết về điều này. Chúng ta không có biện pháp phòng vệ nào có thể cản trở việc sử dụng vũ khí này chống lại chúng ta. Vì vậy, để chế ngự Nga, phản ứng của chúng ta chỉ có thể là mối đe dọa của cuộc tấn công hạt nhân khổng lồ”.
Nếu có “một cuộc tấn công hạt nhân khổng lồ” vào nước Nga, Nga-Putin sẽ “đáp trả ngay lập tức”. Ai sẽ giành chiến thắng? Nếu như chưa phân định được thì Mỹ-Phương Tây chắc đã biết đến hệ thống “Perimeter” mà họ đã từng đặt tên là “Dead Hand” (Bàn tay thần chết) sẽ phân định cuối cùng: Thế giới loài người chấm hết.
Sẽ chỉ chết những con lừa ngu ngốc…
Người Mỹ quá hiểu rằng, người Nga-Liên Xô xây dựng hệ thống “Perimeter” trong tình thế ưu thế VKHN có phần thua kém, thực chất đó là hình thức tác chiến kiểu “cùng thế giới tự sát”, nhưng thời Nga Putin thì ưu thế quân sự không còn, Nga thừa sức đáp trả đòn hạt nhân Mỹ nên chỉ coi “Perimeter” chỉ là tình huống xấu nhất không nằm trong phương án tác chiến.
Việc truyền thông Phương Tây mấy ngày nay bổng dưng nhắc lại hệ thống “bàn tay thần chết” là cố tình hạ thấp khả năng ra đòn hạt nhân của Nga-Putin, qua đó lờ đi cho bớt sợ về 6 loại vũ khí siêu nhiên mà Putin đã tiết lộ được tham gia tác chiến.
Biết rằng tại Mỹ vẫn có những chính trị gia hiếu chiến, những vị tướng có “góc nhìn mặt đất” nhưng không thiếu những chính trị gia tỉnh táo, những vị tướng có nhận thức đúng thực tế…Nhưng dù có hiếu chiến đến mấy thì tất cả đều hiểu: Trực tiếp chiến đấu với Nga bằng VKHN là không có kẻ thắng người thua.
Còn Phương Tây, NATO? Các tầng lớp tinh hoa của NATO thậm chí không có ý tưởng về những gì sẽ xảy ra nếu người Nga bắt đầu chiến tranh một cách nghiêm túc. 
Nên nhớ, khi Napoleon và Hitler tấn công Nga, Nga đang trải qua những cuộc khủng hoảng sâu sắc. Trong cả hai trường hợp, xã hội Nga bị rạn nứt sâu sắc bởi các mâu thuẫn nội bộ và đó là thời điểm tấn công là lý tưởng.
Ngày nay, Nga là một khối thống nhất dưới sự lãnh đạo của Putin, có thừa ý chí và khả năng đè bẹp NATO nhanh như Hitler đã từng làm với Châu Âu.
Bạn không tin thì thì hãy xem tiếp…
Theo Wall Street Journal, nếu châu Âu có xung đột với Nga, chỉ có vài ngàn trong số hơn một triệu quân trong quân đội của họ sẽ sẵn sàng cho việc triển khai nhanh chóng để đối phó. Đây là điều khiến các nhà hoạch định quân sự NATO rất lo sợ.
Vì thế, Mỹ đang hô hào tăng cường sẵn sàng và đảm bảo rằng có ít nhất 30.000 quân, 30 tàu chiến và hơn 360 máy bay chiến đấu có thể điều động đến địa điểm mong muốn trong vòng 30 ngày.
Tại sao không 3 giờ mà là 30 ngày? Đơn giản là hệ thống đường bộ của các thành viên NATO chưa nâng cấp để phù hợp với xe tăng, phương tiện cơ giới Mỹ nên chỉ một đoạn đường ngắn vài km tại Ba Lan mà xe tăng Mỹ phải mất 3 ngày để vượt qua nêm 30 ngày là quá nhanh.
Trong khi đó, quân đội Nga, chỉ bằng các báo động chiến đấu bất ngờ từ Tổng thống, đã cơ động trên 100 ngàn quân cùng với xe tăng, xe bọc thép, lính dù, phương tiện cơ giới, hậu cần, kỹ thuật đảm bảo…di chuyển trên 1000 km trong vài giờ đồng hồ khiến tướng Mỹ kinh ngạc.
Trong nhiều tháng nay Nga và NATO đã chuẩn bị chiến tranh ở châu Âu. Và Nga đã sẵn sàng. NATO chắc chắn là không. Họ giỏi làm phép cộng và họ nghĩ rằng họ đông, mạnh mẽ…và đặc biệt họ tin rằng họ chỉ tấn công Nga chứ Nga không dám tấn công họ.
Để kết thúc bài viết, xin trích dẫn bài biết của nhà báo nước ngoài bút danh Saker, nhà phân tích quân sự Thụy Sỹ, sống tại Florida (Mỹ):
“Thủ tướng Anh Teresa May, Ngoại trưởng Anh Boris Johnson, và Gavin Williamson, Bộ trưởng Quốc phòng như những chính khách người Anh kiêu ngạo, cứ tưởng rằng họ vẫn đang là Đế quốc Anh”.
“Gavin Williamson, một thanh niên trẻ không biết lý do nào có trách nhiệm tại Bộ quốc phòng Anh nói rằng “Nga nên ra ngoài và im đi” nhưng đâu có biết rằng, khi Nga “bỏ đi và đóng cửa” thì nước Anh đã trở thành một đống chất phóng xạ”.
“Tại sao EU lại sẵn sàng “tỏ tình đoàn kết” với Anh Quốc – quốc gia đã tự rời khỏi EU, để gây thù chuốc oán với Nga mà không để “Đế quốc Anh kiêu hãnh” tự ra tay kết liễu nước Nga?...”
“Rõ ràng Đế quốc Mỹ và cái gọi là Đế quốc Anh rất khôn ngoan, không dại đụng độ trực tiếp với Nga. Họ chỉ cần ném một cục đá vào bụi và có những con lừa cứ thế rúc đầu vào”…