Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013
Yêu là chết trong lòng một ít?
Bài hát cứ như cứa vào tim tôi, một "quá khứ khủng khiếp" hiện về...
"Trời ơi! Răng Huế lạnh ri mà anh mắc áo cộc tay phong phanh rứa, rét chết!
" Nha Trang nắng vẫn vàng, anh cứ tưởng Huế vẫn vậy nên...". Em đẩy tôi vào phòng, ôm chặt. "Em muốn ngửi mùi nắng, mùi biển nơi anh........Tôi không biết đó là lần cuối, là "chút tình trao anh".
Người ta đi lấy chồng vì đất nước có thêm 2 châu Ô châu Lý, còn em thì bỏ đất bỏ nước mà đi.
Người ta đi rồi về được mà sao em chẳng thấy về.
Không biết bây giờ em ở nơi đâu, 2 chiếc phù hiệu mỏ neo bạc trên ve áo anh em lấy đi một, nói rằng, tàu anh phải neo một cái trên bờ mới chắc, giờ em còn giữ nó không em?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chú Thống si tình thật, tình xưa mà nghe như vẫn nguyên vẹn, ngỡ như mới hôm qua, người ra đi nhưng tình vẫn còn đây, không đầy cũng không vơi.
Trả lờiXóaCháu hiểu được nỗi nhớ quặn lòng này cũng vì một người lính, nhớ rất nhiều...
Tôi rất thích đọc những bài báo của anh viết về Nga,tôi cũng ăn cắp rất nhiều"ngôn từ" trong những bài báo đó mà không xin phép anh,mong anh tha lỗi nhé.Sẽ không tái phạm nữa đâu.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóa