Trung Quốc
tố cáo “Mỹ đang đẩy Trung Quốc vào cùng đường” hay Trung Quốc lợi dụng Mỹ để
“đục nước béo cò”?
Nếu như nói rằng, từ động thái của Mỹ trong thời gian
qua, đặc biệt là tuyên bố, hành động thị sát Biển Đông của vị Tư lệnh Hạm đội
TBD của Mỹ đã được Trung Quốc đáp trả bằng cuộc diễn tập bắn đạn thật trên Biển
Đông là khập khểnh, thiếu căn cứ.
Mỹ “tuần tra” Biển Đông bởi máy bay, tàu chiến, thậm
chí kéo cả máy bay B-52 sang diễn tập ném bom…theo logic chính là thách thức tuyên
bố chủ quyền (phi pháp, phi lý) toàn bộ Biển Đông của Trung Quốc. Do vậy, về
nguyên tắc thì Trung Quốc phải hành động để đáp trả tương xứng, cụ thể là phải
tấn công, xua đuổi lực lượng này của Mỹ và đồng minh ra khỏi Biển Đông tức là
phải đưa những lực lượng này của đối phương vào nội dung bài tập (mục tiêu giả
định). Thế nhưng, cuộc diễn tập hùng hậu vừa qua của Trung Quốc trên khu vực TN đảo Hải Nam và ĐB quần đảo Hoàng
Sa của Việt Nam chỉ là một cuộc diễn tập đổ bộ đánh chiếm đảo. Đây là một cuộc
tập trận lớn theo phương thức tấn công đổ bộ đánh chiếm đảo hiện đại, kiểu 3
chiều thẳng đứng (lập thể) với tất cả những phương tiện đổ bộ hiện đại nhất mà
Hải quân Trung Quốc hiện có.
Câu hỏi đặt ra là hành động “tuần tra” của Mỹ nhằm mục
đích là chiếm đảo Hoàng Sa và Trường Sa…trên Biển Đông hay sao mà Trung Quốc
phản ứng bằng tập trận đánh chiếm (lại) đảo? Hay Trung Quốc lợi dụng việc tuần
tra của Mỹ để tập trận “nâng cao yêu cầu tác chiến, kiểm tra vũ khí trang bị”
nhằm phục vụ mưu đồ đánh chiếm đảo Trường Sa của Việt Nam ?
Chúng ta chưa quên, ngay khi trên biển Hoa Đông có sự
căng thẳng giữa Trung Quốc và Nhật Bản, giới quan sát vẫn chứng kiến diễn ra
các cuộc tập trận đổ bộ đánh chiếm đảo của PLAN trên biển Hoa Đông, vậy, phải
chăng mục tiêu giả định là quần đảo Senkaku mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư,
trong khi không có quân đội Nhật Bản đồn trú trên đó? Không phải vậy, Trung
Quốc dù có là “hổ thật” chứ không phải “hổ giấy” đi nữa thì điều đó cũng không
thể xảy ra vì Mỹ tuyên bố quần đảo này thuộc phạm vi tác chiến của Liên minh
quân sự Mỹ-Nhật. Vì thế, mục tiêu tập trận giả định của Trung Quốc lúc đó vẫn
là các đảo trên Biển Đông.
Rõ ràng là, tập trận “đổ bộ đánh chiếm đảo” có vẻ như
là một bài tập “gối đầu giường” của PLAN, nó biểu hiện một âm mưu nung nấu là “đổ
bộ đánh chiếm đảo trên Biển Đông” của giới quân sự Trung Quốc. Vấn đề là nó xảy
ra lúc nào thì còn phụ thuộc vào thời cơ và đặc biệt là sức mạnh của đối thủ.
Tập trận trên Biển Đông bắn đạn thật 10 ngày trong
vùng biển chủ quyền Việt Nam là hành động ngang ngược, gây bất ổn anh ninh khu
vực, ảnh hưởng đến an toàn, an ninh hàng hải, hàng không. Vậy, Mỹ làm gì để
ngăn chặn Trung Quốc hay chỉ kích động sự hung hăng của Trung Quốc khuấy đục
Biển Đông? Đương nhiên, viên Tư lệnh Hạm đội TBD của Mỹ sẽ cho rằng, nó không
ảnh hưởng gì đến tự do hàng hải của Mỹ và nếu xảy ra cuộc chiến tại Trường Sa
thì cũng chẳng khác gì vậy, đúng không?
Như vậy, các vị Thượng nghị sỹ Mỹ dự đoán là Trung
Quốc sẽ tuyên bố ADIZ trên Biển Đông là có lý bởi vì, nếu như vậy thì Mỹ cũng
đưa máy bay B-52 bay vào khu vực đó để “thách thức” Trung Quốc như đã từng là
cùng chứ gì?
Ai cũng biết, nếu Trung Quốc tuyên bố lập ADIZ trên
Biển Đông sẽ là một bước leo thang nguy hiểm cho an ninh khu vực. Điều này buộc
các nước trong khu vực Biển Đông phải lựa chọn khắc nghiệt để bảo vệ an ninh
chủ quyền. Chắc chắn, ADIZ trên Biển Đông là một cái bẫy nguy hiểm cho bất cứ
ai, kể cả Trung Quốc, mà nếu không tỉnh táo sẽ đều bị mắc bẫy, nhưng…có vẻ như
trừ Mỹ ra.
Hơn ai hết, Việt Nam quá rõ hoạt động của Trung-Mỹ
trên Biển Đông đâu là phần “diễn”, đâu là phần “thật”. Việt Nam cũng sẵn sàng
phát huy những “tương đồng” trong lợi ích chiến lược, lợi ích quốc gia, nhưng
luôn “độc lập tự chủ” trong đối ngoại cũng như quốc phòng.
Nguyên tắc
nhất quán của Việt Nam là
“càng căng thẳng (trên Biển Đông) Việt Nam càng độc lập tự chủ”; không
liên minh quân sự, không theo bên nào chống bên nào.
Nếu như Mỹ hy vọng rằng khi Trung Quốc gây căng thẳng
trên Biển Đông thì Việt Nam sẽ “tự di chuyển về cực Mỹ” là thiếu thực tế. Giải
quyết tranh chấp trên Biển Đông bằng biện pháp hòa bình mới là nguyện vọng của
Việt Nam, còn như ai đó muốn giải quyết chuyện tranh chấp bằng biện pháp quân
sự với Việt Nam thì họ đã có thừa thời gian, đã có thừa thông minh, đã có thừa
bài học kinh nghiệm, để tính toán, chọn lựa cái giá đắt phải trả.
Không phải quốc gia nào nằm trong khu vực có cuộc
chiến địa chính trị quyết liệt, hoặc trong khu vực có sự “cọ xát” lớn về lợi
ích, quyền lợi giữa các cường quốc…cũng có một “nguyên tắc” độc đáo như vậy. Tại
sao chỉ có Việt Nam ?
Bởi vì Việt Nam
có đủ khả năng, tự tin, trí tuệ và bản lĩnh để thực hiện, giữ vững nguyên tắc
đó.
Điều rút ra là, Trung Quốc và Mỹ cứ “diễn” với nhau
bằng những “đường kiếm loang loáng, chan chát…” mà chẳng ai bị thương, để cùng
làm điều gì đó; Trung Quốc cứ diễu võ dương oai bằng nhưng cuộc tập trận hoành
tráng…để cho những ai yếu tim, yếu bóng vía, hồi hộp lo sợ…Nhưng Việt Nam vẫn
luôn là cái “bãi lầy” với rất nhiều cọc Bạch Đằng, ải Chi Lăng và Điện Biên Phủ
trong đó.
Mỹ thu được quá nhiều lợi nhuận từ ngành công nghiệp sản xuất vũ khí. Xung đột và chiến tranh chỉ là cách làm giàu nhanh nhất cho Mỹ. Kẻ ngựa non háu đá như Trung Quốc rôi cũng sẽ hối hận với hành động của mình
Trả lờiXóabạn nói rất hay
XóaThế à?
Trả lờiXóaThế à?
Trả lờiXóavậy hả
XóaThế à?
Trả lờiXóachuẩn đó bạn
Xóa