Nếu ai đó thực sự muốn xảy ra một cuộc
chiến tranh hạt nhân, thì cách tốt nhất để làm điều này là kích động Triều
Tiên.
Để đạt được lợi
thế chính trị và quân sự từ vũ khí hạt nhân (VKHN), thì không chỉ có sở hữu
VKHN mà phải còn là một sự chứng minh, rõ ràng cho tất cả các quyết tâm áp dụng
nó vào cơ hội đầu tiên. Nói cách khác là chúng minh khả năng, quyết tâm sẵn
sàng sử dụng nó.
Đây là tiên đề
giá trị của hiện tại, chứ không phải là sự răn đe hạt nhân thông thường.

Ai có khả năng và quyết tâm sử dụng VKHN?
Có 9 quốc gia
trong “câu lạc bộ hạt nhân”. Nhưng chỉ có hai trong số đó thực sự sẵn sàng sử
dụng vũ lực hạt nhân.
Đầu tiên là Hoa
Kỳ.
Người Mỹ không
chỉ sở hữu VKHN, mà còn sẵn sàng sử dụng nó. Ngay khi tạo ra một quả bom nguyên
tử, Mỹ chứng minh nay và luôn. Họ “thử nghiệm” vũ khí mới này trên các thành
phố của Nhật Bản là Hiroshima và Nagasaki .
Không ai nghi
ngờ gì rằng, trong những hoàn cảnh thích hợp, Mỹ có thể sử dụng sức mạnh phân
hủy hạt nhân khủng khiếp. Mỹ không chỉ là mạnh nhất, mà còn là người táo bạo
nhất nếu như không muốn nói là...dã man, tàn bạo nhất trong lịch sử chiến
tranh.
Cuộc khủng
hoảng khét tiếng ở Caribe không phải do “hành động hung hăng của Liên Xô”, như
Hollywood, các nhà văn và nhà báo phương Tây tưởng tượng trong những câu chuyện
bày ra, mà chỉ vì Washington lúc đó gần như chuẩn bị nhấn nút sử dụng.
Hoa Kỳ đã làm
nổi lên cơn cuồng loạn, và họ bắt đầu đe dọa cuộc chiến tranh nguyên tử… Đó là
toàn bộ “cuộc khủng hoảng” chúng ta đã chứng kiến mà mọi người đều sợ, bởi vì
họ biết: Mỹ có thể sẵn sàng sử dụng.
Ấn Độ và Pakistan
đã đánh nhau nhiều lần. Cả hai đều có vũ khí hạt nhân nhưng không ai đem ra sử
dụng. Ngay cả Israel vẫn chưa dám đánh bom hạt nhân vào người Ả Rập. Có lẽ bởi
vì ở tại Trung Đông nhỏ hẹp nên bất cứ nơi nào bạn thả một quả bom nguyên tử, chẳng
khác nào bạn thả ngay trên đầu của chính bạn.
Nhưng Mỹ thì
không. Mỹ có thể sử dụng VKHN vào một bán cầu khác mà không ảnh hưởng gì. Vì
vậy, sở hữu VKHN và dám sử dụng chúng trên thế giới, trong các quốc gia sở hữu
VKHN, thì quốc gia đầu tiên là Hoa Kỳ.
Và, thật không
may mắn có thêm quốc gia thứ 2: CHDCND Triều Tiên.
Thật nguy hiểm
cho thế giới khi có 2 quốc gia dám sử dụng VKNH nhất thì 2 quốc gia đó đang đối
đầu nhau và nguy cơ đụng độ quân sự xảy ra là rất lớn…
Tại sao lại là Triều Tiên?
Ai đe dọa ai?
Triều Tiên đe dọa Mỹ? 29.000 quân Mỹ bố trí sát nách Triều Tiên hay ngược lại?
Hàng năm Mỹ-Hàn tổ chức những cuộc tập trận với tình huống giả định là tấn công
Triều Tiên kể cả bằng phương án tác chiến sử dụng VKHN hay là ngược lại?
Cấm vận, trừng
phạt, phong tỏa, đe dọa tấn công bằng vũ lực của Mỹ và liên minh, vô nhân đạo,
hèn mạt với một dân tộc Triều Tiên đã tồn tại gần 7 thập kỷ để buộc Triều Tiên
“nộp” VKHN, nhưng khi sự đe dọa xâm lược ngày càng trắng trợn thì đối phó với
xâm lược chỉ có thể là tăng cường sức mạnh quân sự là logic của vấn đề.
Vậy lựa chọn
của Triều Tiên là gì trong tình huống này?
Ký với Mỹ một
hiệp ước hòa bình? Mỹ không muốn.
Bỏ VKHN? Điều
nguy hiểm là chính sách của Mỹ khiến Bình Nhưỡng nhận thức được rằng, bãi bỏ
chế tạo, sở hữu, VKNH là tự sát, bởi khi đó “bom napal” Mỹ dội lên đầu, khi đó
Triều Tiên là Lybia, là Iraq.
Rõ ràng với Mỹ,
Triều Tiên không có sự lựa chọn, họ buộc phải chấp nhận chiến tranh với Mỹ.
Thật không may, đây là một cuộc chiến mà họ phải chấp nhận hy sinh tất cả, họ
bị Mỹ dồn vào bước đường cùng phải chết, nhưng chết, họ sẽ kéo một nửa thế giới
xuống mộ-mộ hạt nhân, với họ.
Đến đây, nếu ai
đó trong các tướng lĩnh diều hâu nước Mỹ thực sự muốn xảy ra một cuộc chiến
tranh hạt nhân, thì cách tốt nhất để làm điều này là kích động, đe dọa và tấn
công Triều Tiên.

Triều Tiên phóng tên lửa ở rất nhiều vị
trí. Đó không phải là phóng thử!
Mỹ nên “suy nghĩ 2 lần”!
Như đã nói,
trên thế giới không phải chỉ có Mỹ và Nga là 2 quốc gia có VKHN mà đã có 9 quốc
gia sở hữu thứ vũ khí giết người hàng loạt đáng sợ này, nhưng điều đáng quan
tâm ở đây là trong số 9 quốc gia này thì đồng minh của Mỹ chiếm đa số.
Nước Mỹ đang
tìm mọi cách để tiêu diệt nước Nga, từ việc luật hóa lệnh trừng phạt kinh tế
chống Nga, Triều Tiên và Iran mà Tổng thống Trump vừa ký xong, lại ngăm nhe
viện trợ vũ khí sát thương cho Ukraine, kéo NATO đến biên giới Nga… thì
Nga-Putin sẽ làm gì?
Nếu như Mỹ sẵn
sàng tung con bài Đài Loan (bán vũ khí cho ĐL) và mở xích cho Nhật Bản xóa bỏ
điều 9 Hiến pháp để răn đe Trung Quốc thì việc quan hệ mật thiết với Iran,
Triều Tiên và Trung Quốc của Nga không có gì ngạc nhiên.
Nếu như Mỹ muốn
Ukraine
gây loạn cho Nga thì điều gì ngăn cản Nga sẽ hợp tác với Triều Tiên chống lại
Mỹ? Nếu như Mỹ bán cho Ukraine
tên lửa hiện đại thì Nga sẽ không dám cung cấp cho Triều Tiên S-300 hay S-400?
Và thậm chí cả công nghệ để ICBM bay tới đất Mỹ?
Bắt đầu từ ngày
6/3, giới truyền thông luôn đưa tin, đại loại rằng: “Triều Tiên đã bất chấp LHQ
phóng thử tên lửa ICBM…” vân vân và vân vân.
Đáng tiếc là
giới truyền thông không phân biệt được “phóng thử tên lửa” và “tập trận tên
lửa” là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Thực tế là
trong đó có các cuộc tập trận phóng tên lửa tham gia vào cuộc tập trận của lực
lượng pháo binh chiến lược Hwasong của Quân đội Triều Tiên nhằm để “lập trình
ngược” đòn tấn công hạt nhân của Mỹ-Hàn đang diễn tập với cùng thời gian…
Mỹ dám tấn công Triều Tiên không?
Ấn Độ và Trung
Quốc đã, đang và sẽ tham gia vào các mối quan hệ cạnh tranh gay gắt hơn trong
cuộc đấu tranh giành lãnh thổ và các nguồn lực. Mâu thuẫn quân sự giữa hai bên
đã và sẽ tiếp tục.
Có thể sẽ có
một cuộc chiến tranh quy mô lớn giữa Ấn Độ và Trung Quốc vào năm 2050, nhưng sẽ
không bao giờ được ném bom nguyên tử. Nếu không, đối với họ, ý nghĩa bị mất, vì
nguồn tài nguyên khan hiếm, đất và nước, sẽ trở nên không phù hợp sau “chiến
thắng”.
Nhưng chúng ta
không thể sống cho đến năm 2050. Không chỉ tôi, bạn, Ấn Độ và Trung Quốc và tất
cả nhân loại. Bởi vì Mỹ sẽ bắt đầu một cuộc chiến tranh nguyên tử với Triều
Tiên, nước duy nhất sẵn sàng để chơi trò chơi chết người này.
“Nếu Trung Quốc
không giải quyết được vấn đề Triều Tiên, chúng tôi sẽ làm”, Tổng thống Donald
Trump tuyên bố.
Và, ngay sau
khi phóng 59 quả Tomahawk và Syria, Trump điều động một hạm đội tàu sân bay do
tàu sân bay hạt nhân Karl Vinson hùng hổ trang biển Đông Bắc Á để “giải quyết
Triều Tiên theo cách của Mỹ”.
Hùa theo kẻ
mạnh, tờ Thời báo Hoàn cầu của Trung Quốc mạnh mồm tuyên bố: Nếu Triều Tiên “vượt
ranh giới đỏ”, Trung Quốc sẽ không kích quét sạch cơ sở hạt nhân…
Ý đồ của Trung
Quốc là rõ ràng, nhưng thực hiện được hay không là chuyện khác. Nên nhớ, Triều
Tiên không giống như Iran ,
thay vì chỉ có phòng thí nghiệm thì Triều Tiên đã có VKHN. Nếu như làm được như
Trung Quốc thì Mỹ đã thừa sức làm từ lâu rồi.
Muốn tấn công
chiến thắng Triều Tiên Mỹ chỉ có duy nhất 2 phương án:
1, Dùng đòn tấn
công phủ đầu bằng VKHN.
Mỹ chắc sẽ
thắng, nhưng có 2 tình huống không thể lường trước được. Thứ nhất, nếu sống sót
thì Triều Tiên sẽ đáp trả vào Mỹ (Điều này hiện nay Mỹ không khẳng định được
năng lực hạt nhân, tên lửa của Triều Tiên đến đâu) thì chiến thắng của Mỹ giá
vô cùng đắt.
Thứ hai, Triều
Tiên rất khôn ngoan khi bố trí các cơ sở, tên lửa…gần sát biên giới Trung Quốc,
Nga thì Mỹ sẽ không dám mạo hiểm…
Do đó phương án
tác chiến phủ đầu bằng đòn hạt nhân là khó xảy ra.
2, Tập trung
năng lực tấn công phủ đầu bằng vũ khí thông thường hòng làm tê liệt toàn bộ
năng lực đáp trả của quân đội Triều Tiên, phá tan cơ sở hạt nhân…
Nếu phương án
này thắng lợi thì quá tốt cho Mỹ, nhưng rủi thay, đây là phương án dễ thất bại
nhất. Như đã phân tích trên, Triều Tiên là quốc gia có gan sử dụng VKHN khi bị
dồn vào đường cùng. Nếu không thì họ cố sống cố chết tìm cách sở hữu nó làm gì.
Rốt cuộc, Mỹ
chỉ muốn Trung Quốc ra tay diệt Triều Tiên bằng gây áp lực, đe dọa trừng phạt
kinh tế Trung Quốc mà thôi.
Đã quá muộn để
Mỹ “nói gì làm nấy” ở Triều Tiên.
Hay lắm anh Thống ơi!
Trả lờiXóaThật sự cháu hy vọng sẽ k xảy ra chiến tranh hạt nhân
Trả lờiXóaVì nếu xảy ra thì nhân lọai diệt vong
Bạn nói rất chính xác
Xóa