Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

LIÊN MINH PHÒNG THỦ CÁC NƯỚC VEN BIỂN ĐÔNG NAM Á TRONG HIỆP HỘI ASEAN ĐÃ ĐẾN LÚC?


Chúng ta không bất ngờ nhưng thất vọng vì ngày 11/4 vừa qua, hội nghị các ngoại trưởng ASEAN nhóm họp tại Brunei để chuẩn bị cho hội nghị cấp cao không ra được một bản tuyên bố chung về vấn đề giải quyết tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông.

Trung Quốc “đấm rồi xoa”.
Không bất ngờ, bởi ASEAN là một tổ chức mà tuyên bố của tổ chức này có được hay không dựa vào sự đồng thuận. Nghĩa là, chỉ cần 1/10 quốc gia không đồng thuận là không bao giờ có tuyên bố chung.
ASEAN là một tổ chức mà rất dân chủ nhưng không có cơ chế, nguyên tắc tập trung. Tập trung và dân chủ, mối quan hệ của nó giống như “cái bì đựng khoai tây”, khi không có tập trung (cái bì) thì dân chủ (củ khoai tây) sẽ lăn đi mỗi củ mỗi đường. Bởi vậy khi không có nguyên tắc tập trung, ít nhất là thiểu số phục tùng đa số chẳng hạn, thì một tổ chức, một tập thể…sẽ không thống nhất, không đoàn kết, không kỷ luật, dễ bị chia rẽ, lợi dụng…nên không mạnh là đương nhiên.
Không bất ngờ, bởi ASEAN chỉ là những quốc gia nhỏ, yếu có những quyền lợi kinh tế với Trung Quốc khác nhau, trong khi Trung Quốc có rất nhiều cách để làm lóa mắt một số quốc gia bằng đô la…thì làm sao có chuyện 10/10 quốc gia đồng thuận ra tuyên bố chung không có lợi cho Trung Quốc trong tham vọng chiếm hơn 80% Biển Đông.
Cỡ như Malaisia cũng bị “lóa mắt” đến nỗi 4 tàu chiến Trung Quốc kéo đến bãi ngầm James chỉ cách lãnh thổ mình 80 km tuyên bố chủ quyền mà “không thấy”, “không biết”… thì như Campuchia, Lao…không liên quan gì đến chủ quyền Biển Đông, thực hiện sách lược ngậm miệng, thậm chí đồng tình ủng hộ Trung Quốc để “nhận viện trợ” thì có gì lạ.
Cho nên, hội nghị các ngoại trưởng khối ASAN vừa rồi không ra được tuyên bố chung về việc tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông với Trung Quốc là thực tế và kết quả hội nghị cấp cao ASAN sắp tới cũng vậy thôi, chẳng có gì mà hy vọng.
Rõ ràng là, Trung Quốc rất hả hê với cú đấm của mình mà ASEAN không thể đỡ được. Nhưng cứ “đấm” mãi, bắt đầu từ lúc Campuchia làm Chủ tịch khiến cho lịch sử tồn tại ASEAN lần đầu tiên không ra được tuyên bố chung trong hội nghị cấp cao… thì nhất định ASEAN sẽ quỵ, sẽ tan và như vậy thì Trung Quốc lấy đâu ra tổ chức nào để lợi dụng, khống chế, dễ dàng hơn ASEAN?. Một tổ chức khác có tính chất, nội dung, cơ chế nguyên tắc hoạt động… vì chủ quyền biển đảo sẽ ra đời liệu có dễ chơi cho Trung Quốc hay không?
Do vậy, phải “xoa” để cho ASEAN có chút hy vọng, có chút thể hiện vai trò của mình mà tồn tại là điều Trung Quốc phải làm. Và họ đã làm.
Phát biểu với báo giới tại hội nghị Ngoại trưởng ASEAN ở Brunei, Ngoại trưởng Indonesia Marty Natalegawa thông báo rằng, ngoại trưởng các nước ASEAN và Trung Quốc sẽ tổ chức một cuộc họp đặc biệt nhằm đẩy nhanh tiến trình xây dựng một Bộ quy tắc ứng xử của các bên ở Biển Đông (COC). Cuộc gặp này do Trung Quốc đề xuất và tất cả các nước ASEAN đã đồng ý tham dự.
Quá tốt, quá thiện chí của Trung Quốc và có vẻ như quan điểm giải quyết bất đồng tranh chấp lãnh hải của Trung Quốc đã thay đổi, thay vì chỉ đàm phán song phương thì nay là đàm phán đa phương là hướng đi mới.
Nhưng, Trung Quốc đề xuất một cuộc gặp, mà thực chất là triệu tập các ngoại trưởng ASEAN, như vậy để chứng tỏ Trung Quốc có thiện chí, vì Trung Quốc biết chắc vấn đề DOC chẳng bao giờ giải quyết được trong cuộc gặp này khi mà Trung Quốc đã biết chắc có kẻ nội ứng ủng hộ mình.
Thử hỏi, một hội nghị các ngoại trưởng ASEAN chỉ trong nội bộ mà còn không ra được một tuyên bố chung về vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông với Trung Quốc thì khi có “ông lớn” chủ tọa cuộc họp thì liệu có hơn gì, hy vọng gì ở cuộc “triệu tập” này?
Quả thật, nếu như tin vào khả năng ASEAN đứng ra ngăn cản hành động bành trướng, lấn chiếm trên Biển Đông với tham vọng đường lưỡi bò phi pháp của Trung Quốc là mù quáng và hoang tưởng.
ASEAN thật ra, với thành phần, cơ chế, nguyên tắc hoạt động như vậy đã không đảm nhận được sứ mạng lịch sử giao phó trong tình hình nhiệm vụ mới nổi lên của khu vực, đó là sự bành trướng ngày càng trắng trợn, ngang ngược bất chấp luật pháp quốc tế của Trung Quốc, cậy mạnh hiếp yếu, đe dọa dùng vũ lực để thực thi đường lưỡi bò phi pháp.
Đã đến lúc những quốc gia ven Biển Đông phải hoạt động, đấu tranh có tổ chức và bởi một tổ chức thống nhất, đoàn kết trên mọi lĩnh vực vì một mục đích thiêng liêng là bảo vệ chủ quyền biển đảo theo luật pháp quốc tế.
Liên minh các quốc gia trong ASEAN có chủ quyền biển đảo.


Đường lưỡi bò ngang ngược của Trung Quốc gây nên sự uất ức cho
Việt Nam, Philipines, Malaisia, Brunei, Indonesia

Tại sao Việt Nam, Philipines, Indonesia, Malaisia, Brunei và Singapo lại không liên minh lại với nhau để đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo trên cơ sở Công ước LHQ về Luật Biển năm 1982?
Tuy có khó khăn là chính bản thân 6 nước này vẫn có tranh chấp với nhau như Việt Nam, Philipines, Malaisia nhưng đều là thành viên tham gia Công ước LHQ về Luật biển 1982 và đều lấy Công ước làm thước đo để giải quyết tranh chấp thì chẳng có gì khó khăn để giải quyết. Hơn ai hết chúng ta thừa hiểu, thà rằng có thể mất, thiết thòi một chút với nhau còn hơn là bị nước lớn chèn ép, dùng vũ lực, mất sạch.
Điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta xây dựng một hiệp ước phòng thủ chung để bảo vệ vùng biển của mình trên cơ sở Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982? Chắc chắn sẽ tạo nên thế và lực rất lớn mà các nước lớn không thể coi thường, đặc biệt là thế trận.
Với thế địa lý của những nước chúng ta, nó tạo ra một thế trận phòng thủ, tấn công vô cùng hiểm hóc, liên hoàn không những trên phương diện quân sự mà cả kinh tế khiến cho bất kỳ một nước lớn nào cũng sẽ không dám mạo hiểm.
Chỉ một quốc gia vì chủ quyền biển đảo mà họ vẫn sẵn sàng đương đầu thì chúng ta có gì phải sợ.
Tuyên bố của chính phủ Brunei cho biết, tại cuộc họp của các Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN tổ chức tại thủ đô Bandar Seri Begawan (Brunei) ngày 11/4, ASEAN mới chỉ đưa ra được lời kêu gọi các bên kiềm chế “trong việc tiến hành các hoạt động làm phức tạp hoặc leo thang tranh chấp”.
Nhưng, ngoại trưởng Indonesia Marty Natalegawa, cho rằng, sự tự kiềm chế của ASEAN đã được thử thách trước “hành động đơn phương cố gắng thay đổi hiện trạng tranh chấp” của Trung Quốc, và “như thế là đủ rồi”.
Đúng vậy, như thế là đủ rồi, tình thế đã buộc chúng ta đến lúc phải liên minh lại với nhau trước khi quá muộn.

5 nhận xét:

  1. Giỗ tổ có về quê ko ?
    Cứ mải mê uýnh mấy anh Tàu khừa
    Vui khỏe nhé Cá mập ơi ! (~_~)

    Trả lờiXóa
  2. Điều đó có nghĩa là...lâu lâu chỉ được làm vài lít rượu đế thôi phải không cháu? OK.

    Trả lờiXóa
  3. Thử xem lào ? Ai bảo Cá mập dốt nào
    Chỉ có anh tự nhận thôi nhé (~_~)

    Trả lờiXóa
  4. À mà có em dốt, nhà em toàn sư phụ cao tăng giúp em đấy, em chỉ nhờ làm theo ý thích của em thôi, hôm qua đi Lao Bảo đám cưới con dì ( cách ĐH chỗ em ở 80 km) trên nớ nắng nóng khủng khiếp luôn anh nợ

    Chúc anh tuần mới an lành
    Để lại Tàu khựa với chàng Ô ba ma (~_~)

    Trả lờiXóa