THẤT BẠI ĐAU KHÔNG THỂ KÊU
TRONG TRẬN “ĐIỆN BIÊN PHỦ TRÊN KHÔNG”?
Trong chiến dịch Linebacker II (“Cứu bóng trước khung thành”) mà Mỹ tiến hành, do bóng không cứu được nên bị thủng lưới, Mỹ phải rời sân chịu thua.
Cứ lấy theo nghĩa của bóng đá thì Mỹ thua, cả thế giới đều rõ, nhưng còn có một kẻ thua đau hơn Mỹ nữa, đó là kẻ “bán độ”.
Trở ngược lại thời gian, chúng ta cần biết rõ hơn một chút về nguyên nhân chính trị để có cái Linebacker 2 này mà không cần quan tâm đến nguyên nhân quân sự.
Đó là, Mỹ muốn sau khi rút quân khỏi miền Nam Việt Nam thì ở đó tồn tại một thực tế giống như bắc và nam Triều Tiên. Do vậy sau khi rút, Mỹ cần hạn chế sức mạnh quân sự của Bắc Việt, đưa Bắc Việt vào “thời kỳ đồ đá” để tạo lợi thế cho Nam Việt, Mỹ đã thể hiện sức mạnh bằng chiến dịch Linebacker2.
Âm mưu này của Mỹ đã được thỏa thuận, trao đổi, mặc cả với Trung Quốc xong xuôi đâu vào đấy trong “Thông cáo chung Thượng Hải” mà Trung Quốc ký với Mỹ ngày 28/02/1972. Theo đó có 3 nội dung cần quan tâm, nói là quan tâm bởi vì 3 nội dung này Mỹ và Trung Quốc đều “thỏa thuận trên lưng nhân dân Việt Nam”:
Thứ nhất, Trung Quốc cam kết không can thiệp quân sự vào Đông Dương, đổi lại Hoa Kỳ cam kết cùng Trung Quốc chống bá quyền Liên Xô.
Thứ hai, Trung Quốc chấp nhận kiềm chế Việt Nam, đổi lại, Hoa Kỳ hạn chế, đi đến triệt tiêu các căn cứ quân sự, và quân đội Hoa Kỳ tại Đài Loan.
Thứ ba, Trung Quốc chấp nhận để Hoa Kỳ giữ nguyên chính quyền Nguyễn Văn Thiệu, không ủng hộ việc thành lập Chính phủ Liên hiệp miền Nam sau khi có Hiệp định về hòa bình ở Việt Nam, đổi lại, Hoa Kỳ ủng hộ Trung Quốc giữ ghế thành viên cố định tại Hội đồng Bảo an liên hợp quốc, thay Đài Loan. (Thực chất duy trì tình trạng chia cắt 2 miền Nam-Bắc VN)
Đến đây, Bắc Việt chỉ còn Liên Xô thì chẳng còn gì để “băn khoăn” trong suy nghĩ của Mỹ, chiến thắng với Mỹ dễ như lấy đồ chơi trong túi. Mỹ “chỉ còn việc nhìn về Mátxcơva và nghiền nát Việt Nam”.
Rõ ràng Trung Quốc đã “bán đứng Việt Nam” để thu được một món lợi rất lớn mà bằng khả năng Trung Quốc không bao giờ có được. Ai mang ơn ai?
Nhưng Mỹ bị mắc 2 sai lầm nghiêm trọng dẫn đến bị “hố” trong “Thông cáo Thượng Hải”:
Một là, Mỹ không hiểu dân tộc Việt. Việt Nam từ cổ chí kim, đối với Trung Quốc, sách lược có thể mềm dẻo nhưng chưa bao giờ làm “chư hầu” cho Trung Quốc mà luôn luôn thực hiện một nguyên tắc bất di bất dịch “độc lập dân tộc”. Mỹ chẳng hiểu gì về lịch sử hơn 4000 năm giữ nước của Việt Nam, đánh nhau liên miên với ai chẳng lẽ vì điều khác sao?.
Hai là, Trung Quốc lúc đó chẳng ghê gớm gì như Mỹ tưởng. Trung Quốc có muốn cũng không thể giúp gì cho Việt Nam bắn rơi B52 và thậm chí nếu như Mỹ lúc đó đem B52 rải thảm ở Bắc Kinh thì đó mới là nơi biến thành “thời kỳ đồ đá” chứ không phải Hà Nội.
Rốt cuộc, đánh giá 3 nội dung trong Thông cáo Thượng Hải ta thấy, nội dung thứ nhất, Mỹ được lợi hơn Trung Quốc, vì không cam kết thì Mỹ vẫn chống Liên Xô ( và nay, đến giờ là Nga, Mỹ vẫn không tha), còn Trung Quốc thì việc chống Liên Xô hay Nga bây giờ là vấn đề tất yếu, Mỹ không cần khuyến khích, nhắc nhở.
Nội dung thứ hai thì cả hai đều có lợi, đã có kết quả như mong muốn. Trung Quốc chỉ cần cắt giảm viện trợhoặc gây khó khăn cho Việt Nam khi tiếp nhận hàng viện trợ từ Liên Xô thì coi như là kiềm chế sự tấn công của Bắc Việt. Điều này nằm trong tầm tay của 2 bên mà không phụ thuộc vào Việt Nam có muốn hay không.
Nội dung thứ ba thì Trung Quốc và Mỹ đều thất bại trong âm mưu duy trì tình trạng chia cắt 2 miền Nam-Bắc Việt Nam. Đương nhiên rồi, vì quyết định không phải do ý muốn chủ quan của Trung-Mỹ mà là do dân tộc Việt Nam quyết định.
Trong nội dung này, nếu như đặt “vấn đề Linebacker 2” ra một bên thì có vẽ như Trung Quốc được lợi lớn là “Hoa Kỳ ủng hộ Trung Quốc giữ ghế thành viên cố định tại Hội đồng Bảo an liên hợp quốc, thay Đài Loan”. Thực ra nội dung này, Mỹ, Trung không cần phải thỏa thuận vì cả hai có cùng một mục đích giống nhau. Vậy thì cái lợi thu được của Mỹ trong nội dung này nằm ở đâu? Nó nằm ở đây: Trung Quốc “im lặng” cho Mỹ muốn làm gì ở miền Bắc Việt Nam thì làm, miễn sao miền Bắc Việt Nam dưới trận đòn của Mỹ sẽ kiệt quệ không còn khả năng thống nhất 2 miền, dễ sai khiến, tạo lợi thế cân bằng cho miền Nam Việt Nam khi Mỹ rút.
Đây là câu kết trong nội dung thứ 3 mà Mỹ, Trung Quốc thỏa thuận ngầm, không đưa vào văn bản. Xem ra, tại thời điểm lúc ký thông cáo Thượng Hải, Mỹ cũng chả dại tý nào.
Và cái gì đến sẽ đến, chiến dịch Linbacker 2 đã được tiến hành với 12 ngày đêm trên bầu trời Hà Nội. Bản lĩnh Việt Nam, trí tuệ Việt Nam đã tạo nên một danh từ “Điện Biên Phủ trên không”
Trận “Điện Biên Phủ trên không”, Mỹ đã thua cuộc. Ngay cả khi thua, Mỹ cũng rất minh bạch rằng, nếu tiếp tục thì máy bay B-52 sẽ tuyệt chủng. Vậy thì Mỹ dại gì, Mỹ vốn thực dụng mà.
Trong khi đó có kẻ khác, trong trận “Điện Biên Phủ trên không” này cũng thua lây, thua đau hơn Mỹ, khi âm mưu, chiến lược ngàn đời của họ bị hoàn toàn phá sản, nhưng không thể kêu, cho nên, họ chỉ biết nén đau để hành động trả thù bỉ ổi, dã man, tàn bạo, sau này mà thế giới đã đang và sẽ chứng kiến.
Còn giờ đây trên Biển Đông???
Xem ra GÓC NHÌN CỦA LÍNH
Trả lờiXóaVẫn thời sự nóng hổi mà
Em đang chờ anh tâm sự
Những chuyện vặt vãnh đôi ta (~_~)
Tuần mới vui khỏe, bình yên nhé chàng Cá Mập