Nếu như cho
rằng, giới tinh hoa chính trị, quân sự Mỹ-phương Tây thấu suốt mọi chuyện là có
thể hơi thiếu khiêm tốn. Họ vẫn mắc sai lầm mà dư luận vẫn nhận ra từ kết quả.
Trong cuộc
khủng hoảng Ukraine .
Phe đối lập cùng với Mỹ và phương Tây đang ăn mừng chiến thắng cuộc biểu tình bạo loạn lật đổ Tổng thống
Ukraine Yanukovych trong tháng 2/2014 thì họ như chết đứng, tê liệt phản
ứng, khi biết bán đảo Crimea hoàn toàn bị “lính lạ” làm chủ trong chớp nhoáng.
Toàn bộ quân đội, Hải quân Ukraine trên Crimea hoàn toàn bị thúc thủ và chính
quyền cộng hòa tự trị Crimea tuyên bố muốn sát nhập vào Liên bang Nga. Ba ngày
sau Crimea đã trở về thuộc Nga.
Đây là đòn đau
nhất của Mỹ-phương Tây trong khủng hoảng Ukraine . Đau là vì chính họ là
nguyên nhân để Crimea về tay Nga. Đau là
“miếng bánh ngon nhất”, họ cần nhất, đã thuộc Nga không một tiếng súng, không
tốn một giọt máu, không tốn một dollar nào.
Giới quân sự,
chuyên gia…trên thế giới đã phân tích nhiều về hành động của Nga như thế nào để
có Crimea và coi đó như là “nghệ thuật tác chiến độc đáo” mang tên Nga mà cả
đối phương cũng phải “tâm phục khẩu phục”.
Một hành động
mau lẹ, gọn, ít tốn sức, nhưng có kết quả lớn nhất khiến đối phương không kịp
phản ứng và không thể đảo ngược…được coi như
một miếng đánh mang tên “Crimea ”.
Những tưởng
rằng khi biết Nga có một miếng đánh sở trường như vậy thì rút kinh nghiệm, lần
sau phải tránh ra hoặc phải tìm cách hạn chế, không để cho Nga có điều kiện để
thi thố, thì thật không ngờ…Thổ Nhĩ Kỳ và các thế lực khác lại tạo điều kiện
cho Nga thi thố miếng đánh sở trường này tại Syria và Trung Đông.
Nga có muốn Crimea về tay mình hay không? Quá muốn đi chứ, nhưng quan
trọng mang tính quyết định ở đây không phải là bằng cách nào mà là lúc
nào. Đó chính là thời cơ để hành động. Chính Mỹ-phương Tây đã tạo ra
thời cơ để Nga hành động.
Trên chiến
trường Syria
và rộng ra trên khu vực Trung Đông, thế trận hiện tại, Nga có muốn khóa chặt và
kiểm soát biên giới Syria-Thổ Nhĩ Kỳ hay không? Cực kỳ muốn, vì nhóm nổi dậy
chống Assad chủ yếu ở phía Tây quanh Damascus, Homs, Hama…các lực lượng này
sống được là nhờ nguồn tiếp tế của các thế lực nước ngoài qua đường biên giới
với Thổ Nhĩ Kỳ, khóa chặt biên giới, chặn được nguồn tiếp tế là các lực lượng
này hết đất sống.
Nga có muốn tấn
công quân nổi dậy chống Assad mà Thổ Nhĩ Kỳ nuôi dưỡng, hỗ trợ, huấn luyện là
người Turkuman trên biên giới Thổ-Syria không? Cực kỳ muốn, vì đây là lực lượng
mạnh, thiện chiến cùng nhóm Al-Nusra-chi nhánh của Al Qeada, là át chủ bài của chiến
lược lật đổ Assad của Ankara… nhưng vì lý do địa chính trị nên Nga chưa thể để
tấn công.
Nga có muốn tạo
ra một vùng cấm bay trên vùng duyên hải phía Tây Syria
và thậm chí một vùng cấm bay trên toàn Syria không? Đương nhiên rồi, có
điều, điều một lực lượng phòng không, máy bay tiêm kích mạnh qua Syria , khi quân
khủng bố không có không quân là thiếu minh bạch. Nga không thể bất chấp các
thách thức địa chính trị trên toàn khu vực…
Bất ngờ, một
chiếc máy bay ném bom SU-24 của Nga bị Thổ Nhĩ Kỳ mai phục bắn hạ, một phi công
bị bắn chết, một lính thủy đánh bộ đi cứu hộ thiệt mạng cùng một chiếc trực
thăng MI-8 bị quân khủng bố đốt cháy…đã tạo ra một tình thế mới thay đổi hiện
trạng thế trận tại Syria.
Thế giới nín
thở chờ Putin ra đòn trả đũa, cổ phiếu giảm giá, dầu tăng giá…các thế lực cực
đoan hí hửng đã đành nhưng các thế lực có máu mặt cũng hí hửng phen này Nga
chuẩn bị làm lớn theo kiểu “Nga-Thổ đánh nhau và hành động của chúng ta”, nào
là thế giới bên bờ vực chiến tranh lần thứ 3…Tuy nhiên, hành động của Nga lại
rất bình tĩnh đến mức lạnh lùng.
Bộ Quốc Phòng
Nga chỉ tuyên bố 3 điểm.
1, từ giờ trở
đi, máy bay ném bom không hoạt động một mình mà được các máy bay tiêm kích bảo
vệ.
2, Sẽ thông qua
các biện pháp nhằm tăng cường phòng thủ trên không. Theo đó, tàu tuần dương hạm
mang tên lửa Moscow được trang bị hệ thống tên lửa phòng không “Fort” tương tự
hệ thống S-300 vào trực chiến, gần khu vực ven biển Latakia. Bất cứ mục
tiêu, đại diện cho một mối nguy hiểm tiềm tàng đối với Nga xuất hiện trong khu
vực phòng thủ sẽ bị phá hủy.
3, Chấm dứt
liên lạc quân sự với Thổ Nhĩ Kỳ.
Như vậy, tại
điểm 1 được hiểu là Nga sẽ đưa nhiều máy bay tiêm kích sang Syria để “bảo
vệ” SU-24 đi ném bom. Nga không thể chấp nhận F-16 không quân Thổ Nhĩ Kỳ sẽ
chiếm ưu thế khi “đâm sau lưng” một lần nữa.
Tại điểm 2 được
hiểu là Nga sẽ triển khai lực lượng phòng không đủ mạnh để đề phòng và sẵn sàng
trừng trị không quân Thổ Nhĩ Kỳ “đâm sau lưng”.
Rõ ràng Nga đã
hóa giải tất cả những áp lực cho hành động của mình nung nấu từ lâu một cách
mau lẹ, gọn gàng, tuyệt đối, như không.
Các thế lực thù
địch với nước Nga chưa kịp hết hí hửng và chưa kịp “đọc hiểu” hết tuyên bố của
Bộ QP Nga thì đã sửng sốt khi tại Syria, tiêm kích Nga đã xuất hiện và cùng với
nó là hệ thống S-300, S-400 đã đi vào trực chiến. Toàn bộ không phận của Syria
được quản lý, bất kỳ máy bay nào bay vào phải báo cáo với Nga để tránh xảy sự
cố như SU-24.
Sự phản ứng của
Mỹ trước việc Nga triển khai S-300 và S-400 khiến Nga vô cùng “ngạc nhiên”. Ý
của Nga là Mỹ phản đối một chuyện đã rồi và chuyện đó như là “nhu cầu tất yếu
không thể khác”, Mỹ phản đối một chuyện mà không liên can gì đến Mỹ…Thật là hài
hước.
Cái đau của
Mỹ-NATO, Israel, Saudi Arabia và Qatar là hệ thống phòng không S-300, S-400 và
các máy bay tiêm kích Nga đã bố trí tại Syria đâu phải chỉ dành cho Thổ Nhĩ Kỳ.
Cùng với hệ thống phòng thủ tên lửa mà Nga đã ký thỏa thuận với Armenia thì biên
giới Nga đã kéo sát đến Trung Đông.
Nếu như tình
hình chỉ đến đây thì chiến trường Syria chưa thể coi là có phiên bản
“Crimea2.0”. Về quân sự, Nga không phản ứng trả đũa trực tiếp với Thổ Nhĩ Kỳ,
nhưng gián tiếp thì sự trả đũa của Nga là khủng khiếp trên 2 vấn đề. Đầu tiên
là Nga hủy diệt không nương tay toàn bộ cơ sở hạ tầng của Thổ Nhĩ Kỳ dày công
xây dựng một “vùng đệm” mấy năm qua trên tuyến biên giới với Syria và do đó phiến quân người
Turkuman đều là đối tượng tác chiến của không quân Nga. Đồng thời, Nga tập
trung đánh mạnh vào nguồn thu của LIH từ bán dầu lậu, tất cả các đầu mối kể cả
nơi khai thác đều bị truy kích thay vì như trước kia.
Nga chuyển “phản ứng nhiệt hạch từ Mặt
trời” vào khu vực SU-24 bị rơi, hủy diệt toàn bộ quân khủng bố ở đây.
Vấn đề tiếp
theo là Nga sẽ “quan hệ sâu sắc hơn” với lực lượng dân quân người Kurd Syria .
Đây là mối nguy hiểm thách thức đến sự toàn vẹn Thổ Nhĩ Kỳ mà Ankara lo sợ nhất. Nếu thế thì Nga thực sự
“vươn tay” vào trong lãnh thổ của Thổ Nhĩ Kỳ.
Có thể nói, đây
là những đòn mà Nga ra tay trên Syria
nhưng hậu quả khủng khiếp thì thuộc về Thổ Nhĩ Kỳ.
Cũng như
Crimea, một sự chấn động địa chính trị thế giới, sau vụ SU-24 Nga bị bắn hạ,
tình thế và thế trận trên Syria, Trung Đông và chống khủng bố IS sẽ thay đổi
lớn.
qua hay
Trả lờiXóaChuẩn là một phiên bản crum sau đó. Và cũng chính là sự can thiệp sâu của phương tây và Mỹ nên cho ra đời một phiên bản tội lỗi đó. Gây ra sự đau khổ cho bao nhiêu người vô tội
Trả lờiXóaBài viết rất sắc bén, cảm ơn chuyên gia
Trả lờiXóa