Người châu Âu mặc dù sắp chết cóng đến nơi nhưng vẫn
ngoan cố, cầm cự không cho Nord Stream-2 khởi động vì sợ Nga sẽ sử dụng “vũ khí
năng lượng”, nhưng thật bẽ bàng, chính Cộng hòa Pháp là quốc gia đầu tiên sử dụng
“vũ khí năng lượng” nhằm vào đồng minh là Vương quốc Anh.
Cảnh báo đỏ
cho Jerrsey…!
Jersey - hòn đảo nhỏ nằm trong eo biển Manche ngăn
cách Anh và Pháp, tuy không chính thức là một phần của Vương quốc Anh, khu vực
này có các cơ quan tự quản riêng, nhưng London chịu trách nhiệm bảo vệ quân sự.
Vào đêm trước, ngày 8/5/202, Jersey, đã thu hút sự chú
ý lớn của toàn bộ cộng đồng quốc tế, vì cả London và Paris cùng lúc điều động
hai tàu chiến đến bờ biển của nó như một lý lẽ để giải quyết một tranh chấp
kinh tế (thị trường đánh cá)…
Lý do của việc sử dụng các phương pháp “văn minh” như
vậy là hệ quả trực tiếp của quá trình “ly hôn” giữa Anh và EU mà một trong những
vấn đề khó khăn nhất là quyền tiếp cận của ngư dân EU tới các vùng biển thuộc
quyền của Anh.
Theo kết quả của “thỏa thuận ly hôn”, để đánh bắt cá ở
phần này của eo biển Anh, các tàu của Pháp được cấp phép bởi chính quyền của đảo
Jersey, nhưng lần này chỉ có 41 tàu của Pháp được cấp phép. Chính quyền
Jersey giải thích điều này là “giấy phép được cấp phù hợp với các quy định
của Anh-EU”. Các quy định này yêu cầu lắp đặt Hệ thống Giám sát Tàu thuyền
(VMS) trên tất cả các tàu để xác nhận rằng tàu đã đánh bắt trong khu vực. Rắc
rối nằm ở chỗ, thiết bị như vậy (VMS) chỉ tàu đánh cá loại lớn mới lắp đặt được,
cho nên, Anh-Jersey đã loại bỏ hơn 80% tàu đánh cá loại nhỏ của ngư dân Pháp vì
không có VMS.
Rõ ràng là điều này đã gây ra sự phẫn nộ trong các ngư
dân Pháp và ban lãnh đạo EU đã vô cùng ngạc nhiên vì không có thỏa thuận nào về
những điều “kỳ quặc” như vậy ở phía London. Ngư dân Pháp biểu tình, Bộ trưởng
Hàng hải Pháp, bà Annick Girardin tuyên bố:
“Về phần
Jersey, tôi muốn nhắc các bạn rằng hòn đảo này, 95% nguồn năng lượng được cung
cấp từ Pháp bởi một đường cáp dưới biển. Tôi sẽ rất tiếc khi phải nói đến
điều đó, nhưng chúng tôi sẽ làm điều đó nếu chúng tôi phải làm…”
Đáp lại, người Anh đã gửi hai tàu chiến đến bờ biển
Jersey, và người Pháp cũng chẳng vừa, điều hai chiếc tàu chiến của họ đến khu vực…như
nói trên.
Đây là cách cư xử đàm phán quen thuộc của “thực dân Đế
quốc” cho một đối tượng chiến lược thuộc “thế giới thứ ba” khi mâu thuẫn về lợi
ích không thể dung hòa. Tuy nhiên, có điều khiến chúng ta ngạc nhiên thú vị là ở
đây, đối tượng cùng là “thực dân Đế quốc” với nhau: Pháp – Anh.
Thật ra việc Anh “ly hôn” với EU cũng giống như Mỹ xé
bỏ các thỏa thuận đã ký với Liên Xô-Nga trước đây như INF, “bầu trời mở”…đều theo
một nguyên tắc: “Khi không có lợi ích, lợi thế, thì xé bỏ mọi thỏa thuận” và
phương châm: “Khi người đi săn cảm thấy con chó không còn tác dụng thì người đi
săn phải biết ăn thịt chó”, thế thôi.
Chấp nhận rời khỏi EU, Vương quốc Anh đã chọn một con
đường phát triển độc lập gây dựng lại một Đế chế Anh một thời lừng lẫy. Những
tham vọng như vậy cần phải được hỗ trợ bởi lực lượng quân sự, và người Anh đã
và đang làm điều này…Họ tăng cường sức mạnh quân sự ở nước ngoài để sẵn sàng
cho việc phân chia lại thị trường, thuộc địa. Đức quốc xã đã từng trước thế chiến
2 mà châu Âu đã là nạn nhân.
Như vậy, về mặt khách quan, Vương quốc Anh đối lập với
toàn bộ EU và không có gì ngạc nhiên khi EU cũng đang tìm cách đề phòng. Và, chẳng
có gì khó hiểu khi dư luận Anh cho rằng “Đừng có chọc gậy vào “gấu Nga” mà bị
“tát”, kẻ thù chính của chúng ta (Anh) không phải là Nga mà là EU”.
Pháp “nổ
súng”, Anh nếm đòn đầu tiên…
Sự cố Jersey chỉ đơn giản là một triệu chứng của một
căn bệnh thông thường. Rất nhiều bình luận của các chuyên gia coi “sự cố Jersey”
có thể dẫn đến sự sụp đổ của nước Anh và cuộc chiến châu Âu…nhưng đã 5 tháng
trôi qua thì sự cố có vẻ như lắng xuống. Bỗng nhiên…
Chỉ vài ngày sau khi các nước EU lên kế hoạch đề phòng
chiến tranh thương mại với Anh, quan hệ giữa Paris và London lại căng
thẳng.
Paris kháng cáo một cách bài bản, về “vụ việc Jersey”
với lý lẽ biện chứng, thuyết phục từ các giấy tờ đã ký…yêu cầu London phải giải
quyết, nếu không, Anh sẽ phải đối mặt với các lệnh trừng phạt ở cấp độ châu Âu.
Nhưng, London “phớt Ăngle”, đã từ chối đồng ý hạn ngạch và cấp giấy phép đánh bắt
hải sản cho ngư dân Pháp.
Đến đây, sự chịu dựng của người Pháp đã cạn… Ngày
23/10/2021, Người phát ngôn chính phủ Pháp Gabriel Attal thông báo rằng các nhà
chức trách Pháp đang chuẩn bị một gói trừng phạt chống lại Vương quốc Anh.
Đặc biệt chú ý là Bộ trưởng Hàng hải Pháp Annick
Girardin tuyên bố ngắn gọn: “nếu bạn không mở cửa vùng biển của mình cho
ngư dân của chúng tôi, chúng tôi sẽ tắt nguồn cung cấp điện qua cầu năng lượng”.
Chấm hết.
Đừng có dại đùa với tuyên bố này. Để hiểu được mức độ
nghiêm trọng của tuyên bố này, chúng ta cần hiểu nó nói về điều gì…
Hiện tại, 2 bờ của eo biển Manche được nối với nhau bằng
hai cây cầu điện: IFA-1 và IFA-2, với công suất lần lượt là 2.000 và 1.000 MW,
được vận hành bởi liên doanh Interconnexion France-Angleterre (IFA). Vào ngày
15/9, IFA-1 bị sự cố, ngừng hoạt động (trùng với ngày Mỹ-Anh-Úc tuyên bố liên
minh AUKUS).
Ban đầu, dự kiến rằng tuyến cáp của IFA-1 chạy từ
Merville-Franceville-Plage của Pháp đến Farham của Anh sẽ được sửa chữa kịp thời
xong trong tháng 10, dòng chảy 2.000 megawatt sẽ hoạt động trở lại…nhưng vụ khủng
hoảng AUKUS, Mỹ-Úc với sự đồng lõa của Anh, đã đâm một nhát dao và lưng người
Pháp khiến cho vụ tai nạn tại cầu điện IFA-1 “trở nên nghiêm trọng”…
IFA đã công bố IFA-1 sẽ đóng cầu dao thay vào tháng
10/2021 thì phải vào tháng 3/2022. Chính sự cố này, cùng với giá khí đốt kỷ
lục, đã gây ra sự sụp đổ của hệ thống năng lượng Anh, buộc London phải đưa
các nhà máy nhiệt điện chạy bằng than đá vào để chống đỡ.
Có thể nói đây là cú đáp trả đầu tiên vào Vương quốc
Anh. Và, nếu ghép các sự kiện Jersey - AUKUS mà người Anh đã cư xử với người
Pháp thì đây có lẽ là cú phản đòn rất hiểm, đầu tiên của Pháp vào Anh.
Những sự kiện diễn ra trong những tháng gần đây đã cho
thấy rõ ràng rằng nước Anh dễ bị tổn thương chính là tình trạng thiếu năng lượng
và phụ thuộc vào nguồn cung cấp bên ngoài, riêng Pháp chiếm 80% trong tổng
nguồn cung năng lượng điện cho Anh.
Vì thế, đã đến lúc người Pháp hỏi người Anh trống
không: hoặc là công việc cho ngư dân Pháp, hoặc đóng băng và mọi bóng đèn, đèn
đường và bảng hiệu cửa hàng sẽ biến mất ở Anh.
Diễn biến sự việc khiên chúng ta nhớ lại, mở màn cuộc
chiến thế giới lần thứ 2 là Đế quốc nổ súng vào Đế quốc để giải quyết mâu thuẫn
về thị trường, thuộc địa, lẫn nhau. Lịch sử liệu có lặp lại?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét